Diệp Điển Na muốn khóc, chỉ bụng: “Chỗ này khó chịu, mong anh bỏ qua cho, anh để đó đi, ngày mai tôi rửa.”
“Ai bảo cô ăn nhiều như vậy.” Đường Tấn Hải nhìn cô nói.
“Đây chính là vấn đề của anh, ai bảo anh nấu ngon như vậy làm gì.” Diệp Điển Na khoát tay Đường Dục Hi: “Dục Hi, em ngồi trước, cô nghỉ ngơi một lát sẽ tới dạy em.”
Đường Tấn Hải không nói nhìn cô mấy giây, đi vào phòng bếp rửa chén.
Diệp Điển Na nghiêng đầu nhìn bóng lưng anh, đột nhiên cảm thấy anh không đáng ghét như trước kia, cũng không phải là không có điểm có thể lấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây