Sau khi xuống xe, Đường Tấn Hải lại nói: “Lúc nãy Dục Hi nói với tôi, bài tập hôm nay thằng bé không biết làm, muốn cô dạy.”
“Không phải cậu bé có thầy dạy kèm tại nhà sao.” Diệp Điển Na chợt cảm thấy da đầu tê rần, cô nhìn về phía Đường Dục Hi, thằng bé đỏ mặt ngượng ngùng tránh sau lưng ba, một đôi mắt to điềm đạm đáng yêu.
“Hôm nay thầy dạy kèm tại nhà nghỉ, hơn nữa cô hẳn rõ ràng người dạy kèm tại nhà không làm cho thằng bé tiến bộ.” đôi mắt Đường Tấn Hải lướt qua vẻ lo âu, cũng rất khổ não.
“Nhưng tôi là cô giáo kém cỏi nhất, dáng vẻ cô giáo cũng không có, chính anh nói vậy.” Diệp Điển Na bĩu môi, không quên trước đây anh nói mình thế nào.
Đôi mắt Đường Tấn Hải thâm thúy mím chặt môi, ngũ quan lộ vẻ cứng ngắc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây