Buổi sáng ba tiết số học, buổi chiều một tiết, tiết khóa thứ sáu, Diệp Điển Na sửa bài tập ở phòng làm việc, sửa được một nửa, đi phòng vệ sinh, trên đường thấy một bóng người mặc đồ màu xanh lẻ loi trên bậc thang sân trường.
Diệp Điển Na nhìn một lúc mới nhận ra Đường Dục Hi, Dục Hi nhìn bạn học chơi đùa trên sân cỏ.
Đáy mắt cô dâng lên thương cảm, không nhịn được đi tới: “Đường Dục Hi, tại sao em không đi chơi cùng các bạn?”
“Diệp...Cô giáo Diệp.” Đường Dục Hi miệng lắp ba lắp bắp.
“Cô có kinh khủng như vậy sao.” Diệp Điển Na cười cười, ngồi vào bên cạnh đứa trẻ: “Lúc nãy cô vừa sửa bài tập của em, em lại sai rất nhiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây