Anh nói xong đứng thẳng người, Liên Trăn chợt đứng lên, dùng sức hôn lên môi anh: “Chồng, em thật sự yêu anh rất nhiều.”
“Anh biết.” Thân Mục Dã đỡ lấy lưng cô, mỉm cười: “Tối hôm qua em đã nói.”
“Tối hôm qua là tối hôm qua, hôm nay là hôm nay, em về sau mỗi ngày đều nói cho anh nghe.” Liên Trăn dán chặt cơ thể mềm mại vào anh.
“Honey, em đang không mảnh vải che thân ôm anh, sẽ làm anh không muốn đi làm rồi.” Thân Mục Dã cười chúm chím cúi đầu nhìn mắt cô.
Liên Trăn mặt lại đỏ không buông tay: “Anh không đi cũng tốt, em ở nhà cùng anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây