Buổi tối Liên Trăn ngủ không được say lắm, có lẽ do chưa quen với chênh lệch múi giờ, ngược lại vào hửng sáng hôm sau, Thân Mục Dã tỉnh, cô còn ngủ rất say, sau khi tỉnh lại, bữa sáng đã làm xong, sau khi ăn xong, ngồi xe đi sân bay tư nhân gần đó, trên đường đi, Liên Trăn nhìn thấy đường phố New York, khó tránh khỏi mới lạ. Mặc dù cô cũng đi không ít quốc gia, nhưng New York thì là lần đầu tiên, dù sao thực sự cách nhà quá xa, đi máy bay ngồi cũng khó chịu, nếu không phải lần này vì Thân Mục Dã, cô thật sự không muốn đến.
“Nếu Tuyền Tuyền tới chơi khẳng định sẽ rất vui.” Liên Trăn không nhịn được nói: “Khi em đi thằng bé còn không thèm học, cứ đòi đi theo em, vừa khóc vừa gào, sau đó vẫn bị bà ngoại thằng bé đánh cho một trận mới bỏ qua.”
“Thật không.” Thân Mục Dã nghĩ đến dáng vẻ của con trai nhà mình, đáy mắt có ý cười rất sâu, hiện tại đã được tháo gỡ mối quan hệ máu mủ giữa cậu nhóc và mình, loại cảm giác này thật sự rất khác.
“Cũng không biết giống ai.” Liên Trăn bỗng nhiên liếc anh: “Suốt ngày chỉ muốn đi chơi, lại không thích làm bài tập.”
Sau khi nghe cô nói xong, anh cũng cảm khái, thật ra anh cũng nên sớm nghĩ tới, Tuyền Tuyền có một số thói quen sinh hoạt rất giống anh: “Chờ xong chuyện bên này anh cùng em về Trung Quốc, đột nhiên vô cùng nhớ thằng bé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây