Khoảng trời rộng lớn này nhìn có vẻ tự do, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể cướp đi mạng sống người bạn yêu thương, rốt cục anh cũng hiểu cảm nhận lúc trước của cha mẹ.
“Mục Dã...” Sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng Trung quen thuộc.
Bóng lưng anh trở nên cứng ngắc, quay đầu, nhìn thấy thân hình nhỏ nhắn mặc áo lông cách đó không xa chạy chậm đến, cô vừa chạy vừa vẫy tay với anh.
Ánh mắt anh ngừng lại mấy giây, đôi mắt dường như bị thân hình cô khống chế lại, anh bước nhanh qua, sau đó càng chạy càng nhanh, mới mấy ngày ngắn ngủi mà lâu như cách sáu năm, thậm chí anh cảm thấy mỗi một phút, mỗi một giây mình đều lo lắng cho người này, đã không thể mất đi cô.
Rốt cục cô gần trong gang tấc, anh không kịp chờ đợi giang hai cánh tay ôm chặt lấy cô ở trong sân bay trống trải yên tĩnh đêm khuya, mùi thơm cơ thể phụ nữ nồng nàn lại bay vào trong mũi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây