Gió lạnh lẽo thấu xương thổi đến, anh đột nhiên vô cùng muốn tìm một chỗ ấm áp, anh ngẩng đầu nhìn đèn nê ông của thành thị phồn hoa đối diện, quay người, lên xe, đặt trước chuyến bay sớm nhất về Tây Thành, đêm khuya chỉ có chuyến bay đến Bắc Kinh, sau đó lại bay chuyển về Tây Thành, cách Thái Bình Dương xa xôi, hơn mười giờ bay, anh chưa từng chợp mắt, khi đến Bắc Kinh là vào năm giờ sáng, điện thoại di động đã sớm không còn pin, anh chờ ở sân bay một giờ, lại ngồi chuyến sớm nhất về Tây Thành.
Tám giờ sáng đến Quỳnh Hải, trong nhà không có ai, anh lại lập tức lái xe đến chỗ Thẩm Nghệ Chi, vừa ra khỏi thang máy, vừa vặn thấy Thẩm Nghệ Chi đang vứt rác, đối phương nhìn thấy anh thì kinh ngạc: “Con... Sao con lại ở đây?”
“Mẹ, con muốn tìm Liên Trăn, cô ấy đi làm sao?” Thân Mục Dã vội vàng hỏi, bây giờ anh chỉ muốn nhìn thấy cô và Tuyền Tuyền, sau đó ôm hai mẹ con bọn họ nói xin lỗi.
Thẩm Nghệ Chi kinh ngạc há to mồm: “Các con thật là... Liên Trăn ngồi chuyến bay tám giờ rưỡi sáng đi New York tìm con, hôm qua con bé gọi điện thoại cho con nhưng không liên lạc được, về sau gọi cho trợ lý của con, cũng không biết nói cái gì, cả đêm hôm qua đều không chút ngủ ngon, sáng sớm hôm nay liền thu dọn đồ đạc nói muốn đi New York một chuyến, bây giờ chỉ sợ là lên máy bay rồi.”
“Cái gì?” Thân Mục Dã ngơ ngác, anh vội vàng nhìn thời gian, đã tám giờ bốn mươi, xem ra trước đó tám giờ xuống máy bay, cô cũng ở sân bay, chẳng qua là lúc đó anh vội vã trở về, cũng không có chú ý tới, trong nháy mắt anh có chút dở khóc dở cười, anh vượt biển vất vả chạy tới đây, không ngờ cô lại đi nước Mỹ tìm anh, rốt cuộc tại sao ông trời lại trêu đùa bọn họ như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây