Bên này, sau khi Liên Trăn rời khỏi hai người thì cố ý đến chỗ tương đối ít người, ngắm tranh trên tường một lát, ở chỗ ngoặt, đột nhiên có một người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu đứng đấy, người đàn ông khẽ nâng cằm cương nghị, như có điều suy nghĩ quan sát bức tranh trước mặt.
Trong lòng Liên Trăn hơi động, vội vàng đi đến đầu khác của hành lang, trước đó cô đã nhìn thấy xe Lệ Đông Sâm ở cửa ra vào, cô rất không muốn gặp anh ta, nhất là bây giờ cô và Thân Mục Dã đã hòa hảo, dù sao những năm qua anh ta cũng yên lặng nỗ lực không ít vì người nhà cô, thế nhưng đến nay anh ta vẫn chưa lập gia đình cũng là bởi vì cô, nhưng cô chỉ có áy náy đối với anh ta, nếu anh ta biết cô ở bên Thân Mục Dã thì sẽ bị tổn thương, cô không muốn lại làm tổn thương một người đàn ông thích cô nữa.
Để ngăn ngừa lại gặp anh ta, Liên Trăn bước nhanh lên lầu ba, không bao lâu cô nhận được điện thoại của Thân Mục Dã.
“Em ở lầu ba, anh và thím hai trò chuyện xong chưa?” Liên Trăn hạ thấp giọng hỏi.
“Anh còn đang cùng thím hai ngắm tranh ở lầu một.” Thân Mục Dã nói: “Em chờ anh một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây