Lúc Thân Mục Dã trở về, Nghiêm Đình đã rời đi, Liên Trăn đang ngồi trước máy vi tính, anh đi qua, thấy cô đang đọc website trường học của mình.
“Anh nghĩ sau này chuyện trường học em nên cố gắng giao cho thư ký hoặc là người khác làm thì hơn, mang thai nên ít ngồi máy tính một chút.” Thân Mục Dã lo lắng xoay người, tay vuốt ve bụng nhỏ của cô, dịu dàng nói: “Bức xạ không tốt đối với con, Liên Trăn, anh hi vọng em có thể bình an sinh hạ đứa bé này.”
“Em sẽ chú ý.” Liên Trăn nhếch môi cười nói: “Mục Dã, anh yên tâm đi, em đã làm mẹ một lần, nên chú ý cái gì em rất rõ ràng, đúng rồi, vừa rồi anh tham quan trường em một vòng có cảm thấy có vấn đề gì hay không?”
“Chỉ là vấn đề nhỏ, nhưng nếu phát triển lớn mạnh thì vấn đề lớn không ít.” Thân Mục Dã nói thật.
“Được, em biết rồi, em nghĩ những vấn đề này vẫn nên chờ em sinh xong đứa bé rồi nói.” Liên Trăn biết mình năng lực hữu hạn, cũng không tính là một người phụ nữ mạnh mẽ, nếu không phải có chút danh tiếng trong giới, trường học cũng chưa chắc sẽ có thành tựu hôm nay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây