Liên Trăn ngẩng đầu nhìn về phía người lái xe bên cạnh: “Đám Hoa Phỉ bảo em buổi tối mời bọn họ.”
“Ngày vui như này đúng là phải mời khách mới được.” Thân Mục Dã mỉm cười gật đầu: “Buổi sáng Vũ Thao cũng đã nói, trước đó anh cũng đang suy nghĩ buổi tối có nên gọi mấy người anh em trước kia chơi thân đi ăn hay không, bạn em cũng đã nói như vậy, vậy thì buổi tối cùng đi đi, buổi tối đi khách sạn biệt thự Hải Lan, anh nghe nói chị họ anh đã thu mua lại khách sạn đó, biến thành đao du lịch, đầy đủ công trình, buổi tối đến đó, vừa khéo hai chúng ta cũng coi như chính thức bắt đầu từ nơi đó, anh cảm thấy rất có ý nghĩa.”
“Được.” Liên Trăn cũng dâng lên cảm khái, khách sạn biệt thự Hải Lan là nơi tổ chức hôn lễ lúc trước của Kỷ Hoa Phỉ, một đêm xốc xếch đó của hai người, đến bây giờ cô vẫn chưa. Nghĩ đến chuyện trước kia, cô quay đầu nhìn anh: “Trùng hợp là hôm nay anh cũng mặc bộ quần áo màu đỏ rượu, hình như trước đó anh cũng mặc âu phục màu đỏ rượu thì phải.”
“Chuyện này em cũng nhớ sao?” Thân Mục Dã kinh ngạc, ngay cả chính anh cũng quên rồi: “Chẳng phải lúc đó em rất không thích anh sao?”
Liên Trăn đỏ mặt quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, cô cũng không biết tại sao mình lại nhớ rõ như vậy, ngay cả lần đầu tiên gặp anh ở cửa phòng học múa cũng còn có ấn tượng về cách ăn mặc của anh, có lẽ là mỗi một lần anh xuất hiện đều khiến cô khắc sâu ấn tượng, dù chỉ là nhàn nhạt nhìn thoáng qua, có lẽ khi chính cô cũng không nhận ra, cô đã chậm rãi khắc anh vào trong đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây