“Đúng, bây giờ con không hi vọng xuất hiện bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng đến việc chúng con tái hôn.” Khuôn mặt Liên Trăn lộ vẻ cầu khẩn: “Con xin mẹ đấy, đừng suốt ngày nhớ kỹ những gì không tốt của anh ấy được không, nếu như quả thật không có Thân gia, chúng ta liệu có được thoải mái như ngày hôm nay không, đừng nói sáu năm, dù có mười năm cũng không thay đổi được, mẹ cũng không có cách nào thoải mái đi chơi mạt chược, không có việc gì liền đi đây đi đó du lịch cùng bạn bè như hôm nay được.”
Đôi mắt Thẩm Nghệ Chi đỏ bừng, không biết là bị cô chọc giận hay là đau lòng cho cô, bà ngẩng đầu nhìn về phía Thân Mục Dã: “Cậu có biết nó vừa mới nói gì không, nó nói muốn tái hôn với cậu, con gái tôi thích cậu đến nỗi hết thuốc chữa rồi, mấy năm nay có người đàn ông nào không xuất hiện bên cạnh nó, vì theo đuổi nó, ngày ngày nấu cơm đưa đồ ăn cho nó, người ta cũng lo hết mấy chuyện lặt vặt trong nhà tôi, ngay cả người nhà chúng tôi cũng săn sóc từng li từng tí, sau này tôi không cầu cậu có thể làm được như người khác, chỉ cần cậu đối xử tốt với nó tôi đã đủ hài lòng rồi.”
Thân Mục Dã nghe đoạn sau, cuối cùng cũng thở phào, Liên Trăn cũng chảy nước mắt cảm động: “Mẹ, cám ơn mẹ.”
“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ đối xử tốt với Liên Trăn.” Thân Mục Dã nắm chặt tay cô.
“Sổ hộ khẩu ở trong tủ đầu giường mẹ, ngày mai nhớ cầm đi.” Thẩm Nghệ Chi nói xong đi về phía hành lang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây