Liên Trăn nghĩ ngợi, gật đầu: “Em nghĩ chắc em biết, có điều liệu có phiền quá không?”
“Phiền gì chứ, mẹ em cũng như mẹ anh mà.” Thân Mục Dã cười cười, quay đầu bảo Liên Dực chăm sóc tốt cho Tuyền Tuyền, sau đó cùng Liên Trăn đi đón Thẩm Nghệ Chi, chỗ Thẩm Nghệ Chi đánh bài là chỗ mấy người bạn tốt của bà, trước đó Liên Trăn có lái xe đưa bà đi mấy lần, có điều đến dưới chung cư, không biết bà ở tầng mấy, cô lại gọi điện thoại lần nữa: “Mẹ, bây giờ con đang ở dưới nhà dì Ngô, mẹ muốn con đi lên hay là mẹ tự đi xuống.”
“Nha đầu này, con có thấy phiền không vậy.” Thẩm Nghệ Chi đang thua bài, tâm tình rất bực bội.
Liên Trăn cầm điện thoại di động đi ra khỏi xe, hạ giọng nói: “Mẹ, Mục Dã cũng tới, anh ấy sợ mẹ về nhà khuya không an toàn, cố ý lái xe tới đón mẹ, trong lòng mẹ có oán khí nói ngay trước mặt anh ấy cũng được, người ta cũng đã chờ mẹ cả một buổi tối, làm không tốt, người ta còn tưởng rằng mẹ biến thành ma bài bạc đấy.”
“Kiều Liên Trăn, mẹ xem như nuôi không con rồi, còn chưa gả đi mà cái gì cũng lo cho cậu ta.” Thẩm Nghệ Chi nổi giận: “Mẹ biến thành ma bài bạc thì sao, nếu cậu ta chê mẹ thì đừng cưới con nữa.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây