Sau khi xuống máy bay, hai người lái xe đi đến trường đón Tuyền Tuyền, sau khi ăn cơm xong, đưa Tuyền Tuyền về trường đi học xong, lại cùng đi một bệnh viện phụ khoa ở thành Tây. Sau khi Thân Mục Dã cúp máy, hai người xếp hàng chờ ở bên ngoài, đội ngũ thật dài, phía trước còn có hơn mười người, hạng người gì đều có, phụ nữ ồn ào, cô gái ít tuổi hoặc là bà thím ba bốn mươi tuổi, gọi điện thoại vô cùng ầm ĩ, có một số đôi vợ chồng cầm tờ đơn trực tiếp chen ngang lên phía trước, trong hàng người dài rồng rắn lẫn lộn.
Thân Mục Dã một mực nhíu chặt đôi mày, thật vất vả mới chiếm được vị trí, để Liên Trăn ngồi, anh đứng trước cô, che đi đám người ồn ào sau lưng.
“Mục Dã, lần đầu tiên anh xếp hàng như này đúng không?” Liên Trăn có chút đau lòng kéo tay anh: “Cảm thấy mệt thì xuống dưới chờ em đi.”
“Không mệt.” Thân Mục Dã sợ cô lại suy nghĩ lung tung: “Ngược lại là em, nhìn có vẻ còn phải đợi hơn nửa tiếng nữa.”
“Không sao.” Liên Trăn nhẹ nhàng tựa đầu vào bụng anh, Thân Mục Dã dịu dàng vuốt tóc cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây