Mười một giờ theo giờ Seoul, nghe thấy tiếng thay giày ngoài cửa, Liên Trăn lập tức đi qua, vừa vặn nghe thấy Thân Mục Dã âm trầm nói với Từ Nhất: “... Nếu người bên xã trưởng Từ liên lạc lại với cậu, cậu không cần để ý tới bọn họ, lần này tôi cho ông ta mặt mũi, ông ta còn thật sự cho rằng tôi sẽ nhượng bộ, về sau tôi không muốn làm ăn với loại người này nữa.”
“Xin lỗi, Thân tổng, là tôi thất trách.”
“Bỏ đi, cậu đi sắp xếp máy bay, hôm nay liền rời khỏi Seoul.” Thân Mục Dã cởi giày đi vào, Liên Trăn nhìn đôi mắt sâu thẳm của anh, không khỏi lo lắng hỏi: “Làm sao vậy?”
“Chưa ký được hợp đồng.” Giọng nói của Thân Mục Dã lãnh đạm: “Những người Hàn này chỉ muốn kiếm lời từ người nước ngoài, lại không muốn người nước ngoài kiếm lời từ bọn họ, bọn họ cho rằng anh sẽ vì lợi ích lớn nhất mà nhượng bộ, thế nhưng chính bọn họ không ngẫm lại xem Hàn Quốc đáng giá để anh đầu tư sao?”
Liên Trăn không hiểu những chuyện này, chẳng qua ngày bình thường cũng nghe người khác nói những quốc gia nhỏ như Hàn Nhật có ý thức dân tộc rất mạnh: “Đừng nghĩ nữa, nói không chừng về sau bọn họ sẽ hối hận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây