Liên Trăn mệt mỏi xoa hai mắt buồn ngủ, xem ra sáng nay nhất định sẽ bị hai bà cháu này làm cho ngủ không ngon giấc, chỉ là không ngờ Tuyền Tuyền lại nói nhanh như vậy: “Mẹ, dù sao Tuyền Tuyền cũng là con của anh ấy mà.”
“Con cái cái gì, lúc trước nếu cậu ta nhận đã không đá con đi rồi.” Thẩm Nghệ Chi khẩn trương nói: “Hôm qua cậu ta thấy Tuyền Tuyền là thế nào hả, cậu ta về thành Tây rồi à, có phải con quay lại với cậu ta rồi không.”
“Mẹ, mẹ nhỏ giọng một chút, đừng để Tuyền Tuyền nghe thấy.” Liên Trăn hít một hơi thật sâu nói: “Con... và anh ấy đúng là lại ở bên nhau lần nữa.”
“Cái gì?” Thẩm Nghệ Chi trợn tròn mắt, tức giận hận không thể đâm thủng trán cô: “Kiều Liên Trăn, dưới gầm trời này có phải không còn người đàn ông nào nữa không, mà con nhất định phải treo cổ trên ngọn cây này vậy hả, trước kia nếm bài học còn chưa đủ hay sao, đã sáu năm rồi, mẹ đang đợi con vượt qua được, tìm đối tượng tốt lần nữa. Con thì hay rồi, lại dính lấy cậu ta, Thân gia có thể chấp nhận con sao, lại nói cậu ta ở nước ngoài sáu năm, cậu ta có người phụ nữ khác hay không con cũng không biết.”
“Mẹ biết tính con giống mẹ mà.” Liên Trăn cau mày nói: “Giống như lúc trước cha không nói một tiếng rời đi nhiều năm như vậy, cũng không phải là không có ai theo đuổi mẹ, nhưng ai mẹ cũng chướng mắt, không muốn gả, thật ra mẹ cũng giống con thôi....”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây