Liên Trăn kinh ngạc mở to hai mắt, cổ họng giống như bị nghẹn lại: “Vậy... Em phải giới thiệu anh thế nào với Tuyền Tuyền đây?”
“Em muốn giới thiệu thế nào thì giới thiệu.” Thân Mục Dã xoay người cầm lấy chai bia trên bàn: “Trước kia quả thực anh rất để ý Tuyền Tuyền, ngoài miệng nói có thể bao dung, nhưng trong lòng lại có khúc mắc, chẳng qua đã qua lâu như vậy, tâm tình cũng dần tĩnh lặng, nói thật, mấy năm qua anh vẫn rất nhớ đứa nhỏ này...”
Liên Trăn đắng chát nhíu mày, thực ra cô rất muốn nói cho anh con là của anh, nhưng năm đó xảy ra hiểu lầm như thế, anh vẫn cho rằng bệnh viện là do cô làm, bây giờ nói anh cũng chưa chắc đã tin, hơn nữa về sau cô cũng có âm thầm dùng tiền tìm người điều tra đám người viện trưởng Lưu, thế nhưng quyền lực của cô quá nhỏ, tra tới tra lui luôn luôn bế tắc, trong lòng cô hoài nghi một số người, nhưng lại không có chứng cứ.
“Ra ngoài đi một chút đi.” Thân Mục Dã để chai bia xuống, quay đầu thấp giọng nói: “Buổi tối em không trở về Quỳnh Hải, anh muốn ở bên em một lát.”
“Ừ.” Liên Trăn mềm mại gật đầu, thừa dịp người trong phòng không chú ý liền vụng trộm chuồn đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây