Cơm tối mấy tên tiểu quỷ này yêu cầu đi ăn tiệc đứng hải sản, Đường Vũ La giống như bươm bướm cùng mấy người bạn bay nhảy giữa những món ngon, Liên Trăn gắp chút rau xanh vào trong đĩa, quay người lại, thân ảnh gầy gò của Liên Dực đi đến trước mặt cô, trên mặt mang theo nghiêm túc và lo lắng: “Chị, chị thật sự quyết định ở bên anh ấy sao?”
“Đúng vậy a.” Liên Trăn mỉm cười: “Dáng vẻ này của em là sao vậy, chẳng phải em cũng muốn tác hợp bọn chị sao?”
“Nói thì nói như thế...” Liên Dực nhíu mày: “Thế nhưng em vẫn không yên tâm, ai biết anh ấy có lại giống như trước hay không, còn Tuyền Tuyền thì sao, chị có nghĩ tới không?”
Liên Trăn khẽ giật mình, cúi đầu nói: “Tìm thời gian chị sẽ nói với anh ấy.”
“Chị, thực ra đừng nhìn Tuyền Tuyền suốt ngày nhớ cha, nhưng dù sao thằng bé cũng bảy tuổi rồi, không dễ gạt như trong tưởng tượng của chị nữa.” Liên Dực than nói: “Hơn nữa bên mẹ... Em thấy bà ấy không chịu chấp nhận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây