Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 50: Sẽ không đính hôn với cô ta

Chương Trước Chương Tiếp

“Mình nói không lại hai người các cậu.” Kỷ Hoa Phỉ thở dài: “lần này cậu đi, sợ rằng ba chị em chúng ta sẽ phải xa nhau.”

“Không có việc gì, sau này cậu có thể thường đi máy bay đến, hiện tại giao thông thuận tiện mà.” Liên Trăn mỉm cười: “Đúng rồi, mình hi vọng các cậu đừng nói chuyện này cho bất cứ kẻ nào, Hoa Phỉ, tốt nhất là đừng nói với chồng cậu.”

“Vì sao, cậu còn sợ chồng mình sẽ nói ra sao, cậu yên tâm, miệng anh ấy kín lắm.” Kỷ Hoa Phỉ nghi ngờ nói.

“Không phải vấn đề kín hay không, là không muốn để cho quá nhiều người biết.” Liên Trăn cố nở nụ cười.

“Được rồi được rồi, đều đừng nói nữa, mau ăn sủi cảo đi, Đại Kiều, sau này cậu không thể làm chuột bạch cho mình nữa rồi, cho nên sủi cảo hôm nay cậu nhất định phải ăn nhiều một chút.” Diệp Điển Na oán trách cho hơn phân nửa sủi cảo vào trong bát cô: “Ai, không ngờ ba chúng ta sẽ có một ngày tách ra.”

Kỷ Hoa Phỉ, Liên Trăn im lặng, đúng vậy, thuở thiếu thời nói xong không xa rời nhau, trưởng thành, lại không thể không cách lời hứa quá khứ càng ngày càng xa.

-------------------------

Bóng đêm thâm trầm, Lệ Đông Sâm dừng xe xong đi vào biệt thự Lệ gia, vợ chồng Lệ Khải Nguyên ngồi ở trên ghế sa lon, TV không bật, trong phòng rất yên tĩnh.

“Trở về rồi à.” Lệ Khải nguyên mở miệng trước, giọng nói nặng nề: “Nghe nói hai ngày nay con giao hết việc phát triển công ty nhánh phương nam cho giám đốc Hoàng.”

Bước chân Lệ Đông Sâm dừng lại, khẽ “Ừ” một tiếng, Đặng Ngọc Đồng không kìm nén được kích động đứng lên: “Con điên rồi, con vất vả đưa kỹ thuật từ nước ngoài trở về, bỏ ra thời gian hai năm phê duyệt, hai nhà Lệ Hứa quăng vào ròng rã một tỷ, bây giờ con lại giao cho người khác làm, con có biết con đang làm cái gì hay không?”

“Chú Hoàng có kinh nghiệm hơn con, chuyện này giao cho chú ấy làm, con tin tưởng chú ấy sẽ làm tốt hơn con.” Lệ Đông Sâm trầm mặt thản nhiên nói.

“Con đừng cho rằng mẹ không biết, trước mấy ngày ban đêm con đi ra ngoài là gặp Kiều Liên Trăn có đúng không, rốt cuộc đứa con gái đó lại xui khiến con cái gì.” Đặng Ngọc Đồng như phát cuồng hét lên: “Chú Hoàng con đã nói, không ít chuyện của công ty con đều giao hết cho người phía dưới, con từ bỏ công ty đúng không, con đừng quên, con và Tố Ngưng đã sắp đính hôn.”

“Con sẽ không đính hôn với cô ta.” Lệ Đông Sâm hơi ngửa đầu, dùng sức hít một hơi thật sâu, Lệ Khải Nguyên lạnh lùng nói: “Được rồi, gầm thét cái gì, còn ra thể thống gì nữa.” nói xong, dừng một chút, nói: “Con chắc chắn không đính hôn với Tố Ngưng đúng không?”

“Phải.” âm thanh Lệ Đông Sâm lạnh lẽo, Lệ Khải Nguyên nhẹ gật đầu: “Đã như vậy, sau này con cũng không cần quản Lệ thị nữa, chuyện của công ty giao hết cho em trai con đi đi, hạng mục này, cho dù chú Hoàng làm tốt, cũng là người ngoài, cha sẽ đi chào hỏi, để Đông Đình phụ trách, con tìm thời gian mau chóng đi bàn giao công việc của tổng giám đốc cho nó đi, con muốn ở bên ai cha cũng không quan tâm, có điều sau này đừng hòng tiêu một đồng tiền của Lệ gia....”

“Không được, Đông Sâm mới là con trai trưởng, dựa vào cái gì phải giao cho tiện chủng kia.” Đặng Ngọc Đồng không thể tin được gào lên.

“Đủ rồi, nó là con trai tôi, bà suốt ngày nói năng thô tục hết bài này đến bài khác, đừng làm mất mặt Lệ gia nhà tôi.” Lệ Khải Nguyên lạnh lùng hừ một cái, đứng dậy rời đi.

“Ông lại muốn đi đến chỗ người phụ nữ đó đúng không, ông đừng cho rằng tôi không biết gần đây người phụ nữ đó trở về nước.” Đặng Ngọc Đồng cuồng loạn đuổi theo, Lệ Đông Sâm vội vàng kéo bà ta lại: “Mẹ, mẹ đừng đuổi theo.”

“Con thả mẹ ra, nếu con có chút tiền đồ, mẹ cần phải như vậy sao.” Đặng Ngọc Đồng gào khóc trút giận vào cơ thể anh: “Con nhìn thấy chưa, bây giờ cha con không để mẹ vào mắt nữa rồi, muốn đi đến chỗ người phụ nữ đó liền đi, trước kia sẽ còn để cô ta ở nước ngoài, hiện tại không sợ nữa, trực tiếp trở về thành Tây, nếu còn tiếp tục như thế, đến lúc đó Lệ thị cũng thành của bọn họ, đến lúc đó ngay cả cái nhà này cha con cũng sẽ không trở về nữa.”

Nắm đấm như mưa rơi ở trên người anh, Lệ Đông Sâm nhắm chặt hai mắt, nắm đấm hai tay run rẩy nắm chặt, qua một hồi lâu, anh mới mở hai mắt ra: “Mẹ, cha đã không yêu mẹ, vì sao mẹ không dự định buông tay.”

“Buông tay, con muốn mẹ làm sao buông tay, hơn hai mươi năm, người phụ nữ đó muốn ngồi vào vị trí của mẹ, thế nhưng mẹ cho con biết, chỉ có mẹ chết, cô ta mới có thể ngồi vào được.” con ngươi Đặng Ngọc Đồng trợn trừng dữ tợn: “Mẹ cho con biết, con muốn ở bên kiều Liên Trăn, mẹ sẽ chết cho con xem.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️