Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 49: Con và lệ đông sâm quyết định rời đi

Chương Trước Chương Tiếp

“Tin nhắn của ai vậy?” Đông Sâm cảm thấy tin nhắn này nhất định có liên quan đến Thân Mục Dã, đứng dậy bước nhanh về phía cô, anh muốn xem xem thứ gì có thể khiến cô thất hồn lạc phách như thế.

“Chỉ là tin tức quảng cáo nhàm chán thôi.” Liên Trăn nhanh chóng xóa đi, cất điện thoại: “Đi thôi, chúng ta cùng đi Vân Nam.”

Lệ Đông Sâm nao nao, nhìn vào đôi mắt sạch sẽ trong suốt của cô, trong lòng khẩn trương bỗng nhiên bình tĩnh lại, cô vẫn yêu mình, xem ra lúc trước anh sợ hãi là dư thừa: “Được, vậy anh sẽ mau chóng bắt đầu đi chuẩn bị.”

“Có thể mau chóng được không.” cô sợ đến lúc đó Thân Mục Dã trở về, cô sẽ không đi được: “Em sợ... kéo dài càng lâu biến số sẽ càng nhiều.”

Lệ Đông Sâm cho rằng nói cô biến số là người của hai nhà Lệ Hứa, vội nhẹ gật đầu: “Bây giờ anh sẽ đi chuẩn bị ngay, em cũng biết, anh ở Lệ thị lâu như vậy, muốn rời khỏi cũng phải giải quyết một số chuyện, cho anh ba ngày, sau khi đặt xong vé máy bay, em hãy lập tức thu dọn hành lý, Tiểu Dực cũng có thể làm thủ tục nghỉ học, tôi sẽ nhờ bạn bè Vân Nam hỗ trợ liên hệ trường học.”

Liên Trăn gật đầu, nhìn dáng vẻ vui vẻ của anh, bất an nồng đậm trong lòng cũng nhờ đó mà tan đi rất nhiều.

Anh thật sự chấp nhận sao, bọn họ sẽ đi đến một nơi xa lạ, bắt đầu lại từ đầu, nơi đó không có Hứa Tố Ngưng, cũng sẽ không có Thân Mục Dã.

Chỉ có rời khỏi thành Tây, cô mới có thể thoát khỏi Thân Mục Dã, một người như anh ta, mặc dù tạm thời đối xử với mình không tệ, nhưng dù sao cô cũng chỉ là đồ chơi của anh ta thôi, dù sao bọn họ cũng không phải người của một thế giới.

-------------

Diệp Điển Na sống một mình trong căn hộ, nhánh ngô đồng ngoài cửa sổ phe phẩy.

“Bạn yêu, đến nếm thử sủi cảo khoai lang của bản cô nương đi.” Diệp Điển Na dùng khăn mặt bao lấy đĩa chạy ra, nhìn thấy trên bàn trà bừa bộn, bất mãn ồn ào: “Này này, bản cô nương gọi các cậu đến ăn sủi cảo mới nghiên cứu, ai cho các cậu ăn hết đồ ăn vặt của mình hả.”

“Hết cách rồi, thời gian cậu nấu sủi cảo quá dài, bọn mình nhàm chán đành phải ăn đồ ăn vặt thôi.” hai chân Kỷ Hoa Phỉ uể oải khoác lên trên bàn trà, hai tay ôm bụng, cười hì hì nói: “Không phải mình ăn ngon, là con gái các cậu trong bụng ăn ngon.”

“Cậu mang thai rồi sao?” Diệp Điển Na và Liên Trăn đồng thời giật mình nhìn qua.

“Hai ngày trước kiểm tra, mới mang thai.” Kỷ Hoa Phỉ mặt mày hớn hở nhướng lông mày: “Các cậu sắp được làm mẹ nuôi rồi, chuẩn bị kỹ càng lì xì đi, nhất định phải thật dày.”

“Móa, khó chịu, mình còn chưa có đàn ông, cậu đã mang thai rồi.” Diệp Điển Na để ý ném đĩa xuống, hung hăng nhét hai cái sủi cảo vào trong miệng.

“Chúc mừng cậu.” trong mắt Liên Trăn toát ra hâm mộ: “Mình và Đông Sâm quyết định rời khỏi nơi này, đi Vân Nam định cư, đặt vé máy bay rồi, vào ba ngày sau.”

Cả phòng chợt im lặng, nụ cười trên mặt Kỷ Hoa Phỉ cứng đờ, nhìn về phía cô: “Chuyện lớn như vậy, hôm nay cậu mới với bọn mình, chúng ta còn là chị em không vậy?”

“Thật xin lỗi, cũng là quyết định nhất thời.” Liên Trăn hổ thẹn cúi đầu.

Kỷ Hoa Phỉ mặt lạnh lấy hỏi: “Cậu và Lệ Đông Sâm lại làm lành rồi à?”

Liên Trăn hổ thẹn cúi đầu: “Anh ấy đã quyết định quên đi tất cả rời khỏi nơi này cùng mình đi Vân Nam bắt đầu lại từ đầu, mình cũng muốn cho cả hai bọn mình một cơ hội.”

“Đầu óc cậu hồ đồ rồi à.” Kỷ Hoa Phỉ tức giận dí vào trán cô một cái: “Anh ta nói chia tay liền chia tay, nói làm lành liền làm lành, cậu có chút chí khí được không.”

“Ừm ừm, phải có chí khí.” Diệp Điển Na tán đồng phụ họa.

Liên Trăn chua xót nói: “Mình và Đông Sâm bên nhau gần năm năm, từ khi Kiều gia nhà mình phá sản đến cuối cùng gánh nợ không chỗ để đi, đều là Đông Sâm giải quyết giúp nhà mình, nếu không có anh ấy, không biết ba mẹ con mình sẽ thành ra thế nào nữa, nếu như mình và anh ấy chỉ có một hai năm cũng dễ dàng, nhưng thời gian lâu như vậy, người này dường như đã triệt để hòa nhập vào cuộc sống của mình, muốn nhổ cũng phải bắt đầu nhổ từ trong xương tủy. Mà lại cậu cũng biết tính mình, mình thật sự rất khó đi đón nhận người khác ngoại trừ anh ấy, mà lại cùng rời đi, người hi sinh nhiều nhất là anh ấy, anh ấy vì mình mà từ bỏ toàn bộ xí nghiệp Lệ thị bắt đầu lại từ đầu, cho nên mình cũng nghĩ thử một lần nữa, nói không chừng.”

“Ừm ừm.” Diệp Điển Na cũng phức tạp gật đầu.

Kỷ Hoa Phỉ tức giận trừng cô ấy: “Rốt cuộc cậu ở bên nào?”

“Hì hì.” Diệp Điển Na ngượng ngùng gãi gãi đầu: “Hai người các cậu nói đều có lý, chẳng qua nếu như Đại Kiều không bỏ xuống được thì đi đi, dù sao người yêu trước không dễ dàng, tránh cho tương lai cậu lại hối hận, chí ít cũng đã cố gắng đúng không.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️