Cô không dám tin tưởng vào mị lực của mình, có lẽ mình còn đẹp, nhưng kém xa những người phụ nữ trẻ hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, nhất là bây giờ đi ra ngoài, phần lớn mọi người đều trẻ hơn cô.
“Sao không nói gì.” cô thất thần im lặng, Thân Mục Dã tiếp tục dịu dàng hỏi.
“Chỉ là nghe anh nói, nhớ tới chuyện trước kia.” Liên Trăn cúi thấp gương mặt xuống, mấy sợi tóc phong tình trượt xuống từ chỗ vành tai, rủ xuống xõa trên ngực.
Thân Mục Dã quay người cô lại, ánh mắt tràn đầy nhu tình đau lòng: “Thật ra lúc sáu giờ sáng anh đã tỉnh lại một lần, anh nhìn thấy rõ dáng vẻ em ngủ, em không cần để ý như vậy, em vẫn đẹp như lúc trước.”
Liên Trăn ngạc nhiên, lập tức cực kỳ lúng túng, trên mặt nóng bỏng, thì ra anh đã biết mình đang suy nghĩ gì: “Mục Dã, em....”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây