Cô ấn nút cúp máy, để điện thoại di động qua một bên, khóe mắt Thân Mục Dã vẫn liếc qua thấy được ba chữ “Tiêu Thế Hãn” trên màn hình của cô.
“Là ai vậy?” Thân Mục Dã duỗi một cánh tay ôm lấy cô, Liên Trăn quay đầu, đã chạm vào trong đôi mắt đen của anh, đôi mắt anh vẫn đẹp trước sau như một, như thể có thể hút linh hồn của con người ta vào, khiến tim người ta đập rộn lên.
“Một người bạn.” Liên Trăn nhìn thẳng anh.
Tay của anh chậm rãi vén sợi tóc trên khuôn mặt cô lên, sau đó đầu ngón tay sờ vành tai cô chậm rãi trượt xuống cổ, nơi ngón tay anh lướt qua, dường như có thể khiến từng tấc lỗ chân lông trên da thịt cô nở ra, có hơi nóng trào lên.
Liên Trăn không dám nhúc nhích, mãi đến khi anh hôn tới, khuỷu tay một mực ôm lấy cô, hôn triền miên mà xâm nhập, cô cố gắng phối hợp với anh, cũng không biết là cô quá vụng về hay là anh hôn quá nhanh, cô không có cách nào theo kịp anh được, vô cùng trúc trắc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây