Môi anh ta đột nhiên đè lên bờ môi anh đào của cô, nụ hôn thống khổ này, như thể đói khát quá lâu, anh ta không dám đi hồi ức lại đã bao lâu rồi anh ta không hôn cô như vậy, môi cô vẫn giống như lúc trước, vừa mềm lại vừa non, như thể hôn lên mật hoa thơm nhất.
“Mục... Dã....” Liên Trăn thở nhẹ, dùng sức đáp lại anh ta.
Lệ Đông Sâm nghe thấy cô nói mớ, thống khổ chấn động, thì ra cô coi anh ta là Thân Mục Dã.
Thế nhưng vậy thì sao, Thân Mục Dã hèn hạ cướp cô đi như vậy, anh ta hèn hạ chút thì như thế nào.
Lệ Đông Sâm nhanh chóng đảo khách thành chủ, cắn hút cô thật sâu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây