“Dựa vào cái gì mà em phải xin lỗi, lời em nói đều là thật.” Kỷ Hoa Phỉ kéo Liên Trăn: “Là ai bức cô ấy thành thế này, là anh, lúc trước anh dùng hết thủ đoạn nhất định phải đạt được cô ấy, nếu như không phải anh hèn hạ như vậy, cô ấy cũng sẽ không đi đến bước ngày hôm nay, nếu như không phải anh hứa hẹn thâm tình với cô ấy, cô ấy sẽ không yêu anh điên cuồng như ngày hôm nay, Liên Trăn tâm sự với tôi bao nhiêu lần, cô ấy hoàn toàn không thích tham gia tiết mục tuyển chọn gì cả, cô ấy chỉ muốn ở bên anh và con trai, mỗi ngày nhìn anh, chăm sóc anh, thế nhưng cô ấy sợ mình không xứng với anh, cô ấy nỗ lực nâng cao chính mình, sau khi yêu anh, thế giới của cô ấy cũng chỉ có anh, coi niềm vui của anh như niềm vui của mình, anh đau khổ cô ấy cũng đau khổ, một người phụ nữ thâm tình với anh như vậy, anh còn muốn như thế nào nữa!”
“Chuyện của hai vợ chồng người ta em ít tham gia thôi.” Vệ Tiêu Hàng tức giận kéo Kỷ Hoa Phỉ.
Không khí căng cứng như một dây cung kéo căng, Liên Trăn thấy anh lạnh lùng quay khuôn mặt đi, trong lòng lạnh lẽo, đẩy người ở cửa ra xông ra ngoài đường.
“Liên Trăn.” Kỷ Hoa Phỉ vội thoát khỏi tay Vệ Tiêu Hàng đuổi theo.
Thân Mục Dã nhìn về phía cửa, bước chân giật giật, lại quay người đi, thong thả đi hai bước trong phòng làm việc, quay đầu giận dữ chỉ vào Nguyên Dương nói: “Đi bắt phóng viên viết bài báo này lại cho tôi, tôi phải cho anh ta đẹp mặt, rốt cuộc là ai cho anh ta lá gan dám đưa tin về tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây