Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 43: Tôi không phải người phụ nữ của anh

Chương Trước Chương Tiếp

“Tôi... Có thể không đi nơi đó làm việc được không.” Liên Trăn nhỏ giọng mở miệng.

“Vậy em muốn đi nơi nào?” vẻ dịu dàng trên mặt Thân Mục Dã dần bớt đi, giọng điệu lại khôi phục cay nghiệt như ngày xưa: “Tiếp tục đi khiêu vũ, mặc cho những phụ huynh mang theo vẻ mặt si mê nhìn em chằm chằm, hay là đi làm người mẫu, để người ta chụp hình em.”

“Không phải như vậy....” cô nhất thời nghẹn lời, cảm thấy bị làm nhục, không kìm được cắn cánh môi, cô biết đó là nơi rất nhiều người tha thiết ước mơ, nhưng cô không muốn ỷ lại anh, như đã từng ỷ lại vào Lệ Đông Sâm, anh đã giúp cô rất nhiều lần, cô sợ thời gian dần trôi qua mình sẽ quen thuộc với trợ giúp của anh, cuối cùng trở nên không còn giống như chính mình nữa.

“Không đi cũng phải đi, người phụ nữ của Thân Mục Dã tôi không cho phép xuất đầu lộ diện ở bên ngoài.” Thân Mục Dã ngắt lời cô, hừ lạnh nói: “Đây là đơn vị tốt, ngồi phòng làm việc tiền lương một tháng hơn chục nghìn tệ, người khác chen nhau vỡ đầu cũng không vào được đâu.”

“Tôi... Tôi không phải người phụ nữ của anh....” Liên Trăn lấy dũng khí run rẩy mở miệng.

“Em nói cái gì.” xe phanh két lại trên đường, cũng mặc kệ đằng sau chặn bao nhiêu xe, Thân Mục Dã trực tiếp kéo cánh tay cô, hung tợn: “Không phải người phụ nữ của tôi, vậy em có tin bây giờ tôi sẽ chứng minh tôi là người đàn ông của em ở trên con đường này lần nữa hay không.”

Xe bị chặn lại đằng sau không ngừng ấn còi, Liên Trăn bị dọa đến nỗi sắc mặt trắng bệch, cô biết anh làm được, chỉ ảo não lúc trước sao mình lại cảm thấy anh dịu dàng chứ, thật đúng là ảo giác.

“Lần sau nói chuyện chú ý một chút cho tôi.” Thân Mục Dã thấy cô không lên tiếng, mới hừ lạnh một tiếng, buông cô ra, tiếp tục lái xe.

Trên đường đi cô không dám mở miệng đắc tội anh nữa, đến bảy giờ, xe dừng trước một nhà hàng trang trí tinh xảo, anh kéo cô lên tầng, lúc đến phòng bao, bên trong đã có một người đàn ông trung niên âu phục phẳng phiu ngồi đó, thấy anh đi đến, liền vội vàng đứng lên cười ha hả bắt tay: “Thật sự ngại quá, không ngờ rằng Mục Dã cậu lại mời tôi ăn cơm.”

“Không sao, Hoàng tổng, mau ngồi đi, để cho ông chờ lâu rồi.” Thân Mục Dã mỉm cười ngồi xuống, hất cằm sang Liên Trăn bên cạnh: “Vị này chính là Kiều Liên Trăn, sau này làm phiền ông rồi.”

“Khách khí khách khí, đây là vinh hạnh của tôi mới đúng.” giám đốc Hoàng vội cười ha hả gọi nhân viên phục vụ tới, để Liên Trăn gọi món ăn: “Kiều tiểu thư muốn ăn gì không, món ăn ở đây có hương vị không tệ đâu.”

Liên Trăn không có khẩu vị gì, liền tùy tiện gọi mấy món thanh đạm, giám đốc Hoàng cười nói: “Vừa khéo gần đây văn phòng công hội của chúng tôi còn thiếu người, mỗi ngày Kiều tiểu thư qua đó sắp xếp tư liệu, tiếp đón là được rồi, đãi ngộ rất tốt, công việc nhẹ nhàng, còn có hai ngày nghỉ.”

“Ừm, vậy là tốt rồi, vừa khéo tính cách cô ấy thích yên tĩnh, tôi cũng không thích những cuộc xã giao không đứng đắn.” Thân Mục Dã hài lòng ôm bả vai Liên Trăn.

“Tuyệt đối sẽ không có.” giám đốc Hoàng liên tục không ngừng khoát tay: “Tôi sẽ nhắc nhở trước.”

“Vậy tôi an tâm rồi.” Thân Mục Dã gật đầu cười, hai người đàn ông lại uống một ít rượu, trò chuyện về chuyện làm ăn, lúc này Liên Trăn mới hiểu rõ thì ra anh là cơ trưởng cấp cao của Hạ Hàng, mà lại còn bay chuyến nước ngoài, nhìn tuổi của anh nhiều nhất cũng không quá ba mươi, vậy mà trẻ tuổi như thế đã làm cơ trưởng, cô cũng không khỏi kinh ngạc. Trước kia cô còn tưởng rằng anh chẳng qua là thiếu gia ăn chơi dựa vào gia cảnh ưu việt mà làm xằng làm bậy, nhưng loại nghề nghiệp như cơ trưởng không phải là không có thực lực, dù gia cảnh của bạn có tốt đến đâu cũng chưa chắc đã có thể ngồi lên.

Một bữa cơm ăn đến tám giờ, cả phòng ngập mùi thuốc, khiến đầu cô hơi nặng nề, thực sự có chút không chịu được, giám đốc Hoàng lại không chịu bỏ qua: “Gần đây thành Tây mới mở một câu lạc bộ, hoàn cảnh không tệ, tối nay có muốn qua ngồi lát không?”

Thân Mục Dã nghiêng đầu đưa mắt nhìn người phụ nữ bên cạnh, nhìn thấy vẻ cầu khẩn trong mắt cô, liền cười nói: “Lần sau đi, hôm nay tôi hơi mệt mỏi.”

“À, vậy được rồi, lúc nào Kiều tiểu thư muốn tới làm cũng được.” giám đốc Hoàng nhìn hai người một chút, lúc này mới cười đưa hai người lên xe.

Trong xe mở khúc dương cầm du dương, trong người Liên Trăn vốn có chút không thoải mái, dựa vào ghế da thật thoải mái dễ chịu lại buồn ngủ.

Cũng không biết ngủ bao lâu, mãi đến khi trên môi như có thứ gì đang cắn cô, cô cố gắng mở mắt ra, mông lung nhìn thấy sóng mũi cao của anh, nụ hôn của anh nóng hổi, khiến trong răng môi cô tràn ngập hơi thở của anh, hương vị của anh.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️