Hai người đã lâu không ở riêng như này, cả người Liên Trăn không được tự nhiên, ngược lại Thân Ngọc Minh có vẻ rất trầm tĩnh: “Sau khi rời khỏi Thân gia ở có quen không?”
“Ừm, cũng được.” Liên Trăn cúi đầu nhìn điện thoại.
“Tôi có nghe về chuyện của hai người rồi.” Thân Ngọc Minh bỗng nhiên nói.
“Chú ba... Có thể đừng nói chuyện này được không?” ánh mắt Liên Trăn như mang theo cầu khẩn ngẩng đầu.
“Xin lỗi.” anh ta vội nhấp miệng, trong xe rất yên tĩnh, cũng may chưa được một lúc điện thoại của Liên Trăn đã vang lên, là Kỷ Hoa Phỉ gọi tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây