Thân Mục Dã xoay người đi đến ban công gọi điện thoại, một lát sau đi vào nói: “Ngày mai chị Triệu sẽ tới.”
“Vừa vặn hôm nay em có thể nghỉ ngơi chăm sóc Tuyền Tuyền.” Liên Trăn nghĩ ngợi, vẫn hơi buồn phiền: “Nếu ông biết chị Triệu tới đây không biết có không vui hay không?”
“Chị Triệu vốn là người nhà bên dì Tố, lần này trong lòng dì Tố còn có áy náy với em, chỉ là yêu cầu nhỏ chắc chắn bà ấy sẽ không nói.” Thân Mục Dã hoàn toàn không lo lắng điều này, chỉ sợ ông hoàn toàn không ngờ anh sẽ đưa Liên Trăn về nhà, ông sẽ khinh địch mà bỏ qua.
“Bây giờ rất tốt, chẳng qua có lẽ qua mấy ngày... Tuyền Tuyền nhất định sẽ nhớ ông bà.” Liên Trăn nhìn đứa bé đang vui sướng chơi đùa thì thở dài.
“Thu dọn đồ đạc đi.” Thân Mục Dã quay mặt đi chỗ khác, cởi áo khoác, xắn áo sơ mi lên, bắt đầu cầm vali quần áo vào phòng thay đồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây