Hốc mắt Liên Trăn ửng hồng, do dự mãi, vẫn tiến lên kéo tay bà ấy: “Dì Tố, dì bị cao huyết áo, phải chú ý thân thể nhé...”
“Liên Trăn...” Dì Tố hổ thẹn không dám nhìn cô: “Thật xin lỗi...”
“Nếu như cháu là dì, khả năng cháu cũng sẽ làm như vậy.” Liên Trăn vỗ vỗ tay bà ấy.
Dì Tố ngạc nhiên, bỗng nhiên hối hận, có lẽ bà không nên nói, cô là người thiện lương như vậy, chưa từng ngó ngàng đến tài sản Thân gia.
“Thân thể ông bà không tốt, dì nhất định phải chăm sóc bọn họ thật tốt, Tuyền Tuyền đi, bà cũng sẽ càng buồn chán, bình thường dì phải tâm sự, tản bộ với bà nhiều một chút.” Liên Trăn không kiềm chế được rơi nước mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây