Dì Tố nghe vậy trong lòng lộp bộp: “Vậy Lệ Đông Sâm đó thật sự quen Liên Trăn lâu như vậy?”
“Việc này dì đừng nói trước mặt hai vợ chồng bọn họ.” bà cụ Thân dặn dò: “ngoài miệng Mục Dã không nói gì, nhưng trong lòng vô cùng chán ghét Lệ Đông Sâm đó.”
“Cái nhà này thật sự là càng ngày càng không bình yên.” sắc mặt ông cụ Thân càng lạnh hơn: “Sử Hồng Dao kia cho rằng tôi không biết ý đồ của cô ta sao, đơn giản là ghen ghét Mục Dã là người thừa kế Thân gia, trong nội tâm cô ta không phục có biện pháp nào, ai bảo cô ta không sinh được con trai.”
“Nên sớm lập di chúc đi, hai chúng ta đã lớn tuổi, tôi còn bị xuất huyết não, ông thì bị bệnh tiểu đường, nói không chừng ngày nào đó đột nhiên đạp hai chân ra đi.” bà cụ thở dài: “Sau khi Mục Dã vào công ty sinh con, cũng có chút vai vế, Sử Hồng Dao kia càng ngày càng không an phận, bây giờ Tâm Nghê và Mục Dã cũng bất hòa, đây cũng không phải là kế lâu dài.”
“Đúng vậy.” ông cụ tán đồng gật đầu: “Thế Thành lại không quản chuyện trong nước, nó cũng có công ty của mình, đến lúc đó nếu như tôi đi, di chúc còn chưa được lập, Vĩnh Kiến và Ngọc Minh chưa chắc đã giao chuyện của công ty giao cho Mục Dã quản, hai người bọn nó ở công ty hơn mười năm, Mục Dã không phải đối thủ của bọn nó, lúc đầu cũng đều là con trai mình, nhưng Ngọc Minh lại một mực không kết hôn, vợ của Vĩnh Kiến thì quá lợi hại, Tổ Dư tuy cũng là một người phụ nữ giỏi giang, như trao công ty cho con bé, cuối cùng chẳng khác nào đưa sản nghiệp Thân gia cho người khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây