“Đừng để tôi luôn phải dặn dò cậu làm thế nào.” trong mắt Thân Mục Dã lấp lóe lệ khí: “thời điểm nên hung ác thì phải hung ác.”
“Cám ơn thiếu gia đã nhắc nhở.” Nguyên Dương mặt không thay đổi rời khỏi phòng làm việc, tự mình xuống dưới điều tra toàn bộ người sảnh tầng một, sau đó trực tiếp dặn dò bộ phận nhân sự, đuổi việc bốn nhân viên.
Trước buổi chiều chuyện này đã lập tức truyền khắp toàn bộ công ty, buổi trưa Thân Mục Dã bị Thân Vĩnh Kiến gọi đi văn phòng.
“Mục Dã à, chắc cháu cũng biết chú gọi cháu đến vì chuyện gì.” Thân Vĩnh Kiến gọn gàng dứt khoát nói: “Chuyện tầng một do quản lý đại sảnh phụ trách, trợ lý của cháu trực tiếp đuổi việc người ta, công ty có quy củ của công ty, mặc dù cháu là cấp trên của bọn họ, nhưng là chuyện này cũng nên báo cho bộ phận nhân sự trước, do bộ phận nhân sự và quản lý thông báo, còn nữa mấy nhân viên đó đã làm việc ở công ty mấy năm, trợ lý của cháu chỉ nói một câu đã đuổi việc người ta, cháu muốn người phía dưới nói cháu thế nào.”
“Chú hai, cháu tin trợ lý của cháu cho đầy đủ lý do, đã đi làm trong sảnh, thì nên làm tốt chuyện thuộc bổn phận của mình, phục tùng sự sắp xếp của cấp trên.” Thân Mục Dã lạnh lùng nói: “Miệng của mình cũng không quản được, cháu không cho phép loại người này ở trong công ty.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây