“Hừ, uổng cho nó tung hoành thương trường mấy chục năm, còn không nhìn thấu được người khác.” ông cụ Thân quát lạnh: “Chỉ nhìn mỗi chuyện của Lệ gia và Hứa gia đi, Lệ Đông Sâm kia cũng không phải là người hiền lành...”
“Cháu ù rồi.” Thân Mục Dã bỗng nhiên đẩy bài, đưa tay nói: “Mặc kệ, mỗi người hai trăm.”
“Thằng nhóc này, thừa dịp mọi người không chú ý, ù một cách ầm thầm.” Sử Hồng Dao bực bội bỏ tiền ra.
“Thím hai, làm gì cũng phải tập trung chứ.” Thân Mục Dã cười khẽ.
“Con người thím chơi mạt chược vốn thích lải nhải.” Sử Hồng Dao đột nhiên lại cười nói: “Thím lại nghĩ tới một chuyện, Mục Dã, cháu có chuyện gì với Quách phu nhân của tập đoàn Dương Lâm vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây