“Anh thật sự... Nghĩ như vậy?” cơ thể Liên Trăn run rẩy, từ lúc nhìn thấy báo cáo giám định cô đã ý thức được mình có thể sẽ mất đi anh, mỗi lúc trời tối cô sợ hãi thậm chí đi ngủ cũng ngủ không ngon, mỗi lần nhắm mắt lại, sẽ là anh rời khỏi mình, nghe thấy lời nói này, cô vô cùng xúc động, nếu anh không đủ yêu mình, tất nhiên anh sẽ không nói ra những lời ấy.
“Chúng ta vì đứa bé mà kết hôn, anh không muốn cuối cùng chúng ta lại bởi vì đứa bé mà ly hôn.” trong lòng Thân Mục Dã đắng chát, chỉ sợ đây là chuyện bao dung nhất anh từng làm đời này: “Dù sao trong khoảng thời gian này, chúng ta đều là thật lòng nỗ lực với nhau...”
Anh bao dung như thế, ngược lại Liên Trăn áy náy: “Thế nhưng...”
“Nhưng có một điều anh phải nói rõ với em.” Thân Mục Dã nghiêm túc ngắt lời cô: “Anh sẽ luôn chăm sóc Tuyền Tuyền bên người, coi thằng bé như con trai anh, sẽ không bạc đãi, sau này thằng bé trưởng thành anh cũng sẽ chuẩn bị nhà xe cho thằng bé, nhưng quyền kế thừa Thân gia nhất định phải do con ruột của anh kế thừa, anh sẽ không giao cho thằng bé. Em cũng biết anh là con trai trưởng, người thừa kế Thân gia, gia nghiệp Thân gia nhà anh được tích lũy đời đời kiếp kiếp mới có thành tựu của ngày hôm nay, anh không có thể làm chuyện có lỗi với tiền bối nhà anh được.”
“Em hiểu rõ, Tuyền Tuyền trưởng thành cũng có thể dựa vào hai tay của mình dốc sức dựng sự nghiệp.” Liên Trăn cũng không để ý chuyện này, chỉ là chuyện cho tới bây giờ, cô vẫn không tin tưởng Tuyền Tuyền không phải con của Thân Mục Dã lắm, anh là cha sẽ hoài nghi cũng không kỳ quái, nhưng cô là người mẹ, đứa con trong bụng là con của cô và ai cô biết rõ hơn bất cứ ai, trừ phi ngay lúc đó bác sĩ kiểm tra xảy ra sai sóc, xem ra sau khi cô về thành Tây, nhất định phải đi hỏi bác sĩ kiểm tra ra cô có thai năm đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây