Thân Mục Dã cũng khó tin với hành động của mình, khi anh nhìn thấy báo cáo giám định, ý niệm đầu tiên trong đầu anh chính là cho rằng hai người không thể tiếp tục nữa, thế nhưng sau khi hơi tỉnh táo lại, lại cảm thấy anh đã phủ định mọi chuyện quá nhanh.
Vậy mà anh vẫn không nỡ xa cô và đứa bé kia, anh cười khổ, vậy mà anh lại lưu luyến đứa bé không có máu mủ với mình, chẳng lẽ đây chính là tình cảm khi ở chung lâu ngày sao?
“Liên Trăn, em ép vào vết thương của anh rồi.” Hồi lâu sau, anh mới gian nan nhắc nhở.
Liên Trăn như tỉnh lại ở trong mộng, lập tức rời khỏi ngực anh, hoảng hốt kéo tay anh: “Thật xin lỗi, em không cố ý, vết thương có vỡ ra hay không, cần gọi bác sĩ hay không?”
“Lấy tờ giấy lau khuôn mặt nhỏ của em trước được không, khóc giống con mèo hoa vậy.” Thân Mục Dã vốn đau, thế nhưng nhìn thấy được khuôn mặt đáng thương của cô lập tức trở nên bất đắc dĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây