Anh quay mặt đi chỗ khác, lại trò chuyện hơn 20 phút mới kết thúc cuộc điện thoại này.
Liên Trăn lo lắng bất đắc dĩ khuyên nhủ: “Anh đừng cứ mãi nghĩ đến chuyện công việc nữa, bác sĩ nói anh phải nằm trên giường tĩnh dưỡng, anh cứ như thế này thì sao có thể nhanh khỏi được.”
“Nếu như em cảm thấy phiền thì trở về đi.” Thân Mục Dã giận tái mặt.
“Em chỉ quan tâm anh thôi mà.” Liên Trăn tủi thân muốn khóc: “Anh có biết đau dạ dày không phải việc nhỏ hay không, có một số người không cứu kịp thời mà bị sốc đấy, lúc giữa trưa đến em lo lắng muốn chết, bình thường em bảo anh uống ít rượu, hút ít thuốc thôi, anh luôn luôn không nghe, thân thể không chỉ là của chính anh, người bên cạnh cũng sẽ lo lắng cho anh.”
“Em nói xong chưa?” Khẩu khí Thân Mục Dã trầm xuống, bực bội xoa xoa huyệt thái dương: “Nếu như em thật sự hi vọng anh mau khỏe thì an tĩnh một chút.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây