Liên Trăn quay mặt đi, cắm máy sấy lần nữa, chỉ nhẹ nhàng nói: “Anh ngủ đi, em sấy tóc cho anh, bây giờ thời tiết rất lạnh, ngủ tóc ướt sẽ dễ bị nhức đầu lắm.”
Thân Mục Dã nhìn chăm chú ánh mắt nhu tình bốn phía của cô một lát, bỗng nhiên bàn tay kéo cô, ôm chặt cô trong lòng.
Xoang mũi Liên Trăn chua chua, ôm lấy anh, nỗi sợ hãi bị đè nén thật lâu rốt cục cũng được xoa dịu trong ngực anh.
“Đừng khóc, có lẽ là bác sĩ đó tính sai.” Thân Mục Dã hôn gò má cô, nói với mình, cũng nói cho cô.
“Ừm, khẳng định là tính sai.” Liên Trăn ôm sát cơ thể anh, không chịu buông tay nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây