Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 35: Tôi rất đẹp trai sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Phòng bao đột nhiên yên tĩnh lại, Đoạn Vũ Thao vỗ vỗ tay nói: “Các vị mỹ nữ bồi mấy vị soái ca chúng tôi nhé, những người này đều độc thân, nếu các vị mỹ nữ cũng độc thân thì có thể tìm làm bạn trai, ha ha.”

“Cám ơn Đoàn tổng.” Đám người mẫu vui vẻ vỗ tay, trong lòng Liên Trăn hoảng hốt quản lý, Trần bên cạnh đã đi đến chỗ Đoạn Vũ Thao, một người đàn ông đeo kính ngồi xuống bên cạnh cô, cười tủm tỉm hỏi: “Mỹ nữ, còn chưa biết tên em là gì?”

“Này, lão Từ, tốc độ của anh cũng nhanh quá đấy, mỹ nữ này là của tôi.” Một người đàn ông khác chừng ba mươi tuổi cũng đi tới, người đầy mùi rượu, Liên Trăn nhíu mày đứng dậy, người đàn ông kia bất mãn giữ chặt cô: “Mỹ nữ, đi nhanh như vậy làm gì, nể mặt...”

Anh ta còn chưa dứt lời, phía trên liền có bóng mờ bao phủ xuống, Thân Mục Dã đứng trước mặt bọn họ, đèn năm màu trên đỉnh đầu chiếu xuống gương mặt anh lúc sáng lúc tối, tâm tình khó dò.

Hai người đứng bật dậy, tránh ra chỗ khác: “Đại thiếu, mời anh ngồi.”

“Các cậu đi chơi đi.” Anh liếc bọn họ một chút, vén áo khoác màu nâu lên, ngồi vào bên cạnh Liên Trăn, ghế sô pha hẹp vào một nửa, Liên Trăn khẩn trương chỉ nghe thấy tiếng nhịp tim mình đập, cúi đầu thấp xuống ánh mắt không tự chủ được nhìn ngón tay thon dài của anh bưng ly rượu vang đỏ trước mặt lên, cầm cách đế ly một phần ba, sau đó lòng bàn tay nắm vuốt chân ly, lắc chất lỏng màu đỏ tươi, ngửa đầu, hơi hơi nhếch cái cằm tinh tế lên, ấn bờ môi vào miệng ly, khi uống hết, yết hầu gợi cảm nhấp nhô, đến khi anh uống xong, khóe miệng nổi lên lớp mỏng đỏ tươi, đúng là tuyệt đẹp nói không nên lời.

“Tôi rất đẹp trai sao?” Thân Mục Dã bỗng nhiên cúi đầu xuống, cái mũi thiếu chút nữa đụng vào trán cô, cô bối rối quay mặt đi, sắc mặt như lửa đốt, vừa rồi không biết tại sao cô lại nhìn anh đến thất thần, thực sự quá mất mặt .

“Vì sao không trả lời vấn đề của tôi?” Đầu ngón tay mát lạnh khẽ vuốt qua cằm cô, mang theo một tia ngả ngớn, Liên Trăn vừa quay đầu liền đối diện với hai mắt đen nhánh tỏa sáng của anh, tim cô đập thình thịch, hoảng hốt quay sang hướng khác.

Mắt Thân Mục Dã ẩn chứa ý cười, quay mặt đi, tự rót rượu uống.

“Mục Dã, cậu không bồi mỹ nữ người ta mà một mình uống rượu à, không thể làm như vậy được a.” Đoạn Vũ Thao cười ha hả đi tới, móc ra một cái hồng bao từ trong túi quần nhét vào tay Liên Trăn.

Rõ ràng chỉ là một cái hồng bao khai trương, thế nhưng Liên Trăn lại cảm giác khó chịu, cô nghiêng đầu nhìn về phía Thân Mục Dã, thấy trên mặt anh mang trào phúng nhàn nhạt, cái mũi cô chua sót, cúi đầu trả lại hồng bao, sau đó cầm túi xông ra khỏi phòng bao.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Đoạn Vũ Thao ngơ ngác, chỉ thấy người đàn ông bên người đột nhiên đứng dậy nhanh chân đuổi theo.

Thân Mục Dã đuổi theo kéo lấy cánh tay cô, trực tiếp ép thân thể cô lên vách tường, ánh mắt âm u dọa người: “Thế nào, lại muốn chạy trốn à, hôm nay nơi này không có Lệ Đông Sâm đâu.”

Anh biết, thì ra anh đều biết, Liên Trăn đỏ mắt phản kháng, làm thế nào cũng không tránh thoát: “Chuyện hôm nay cám ơn Thân tiên sinh, bây giờ đã muộn rồi, tôi muốn trở về.”

“Thì ra em còn biết phải cám ơn tôi.” Thân Mục Dã đùa cợt cười nói: “Tôi còn tưởng rằng loại người phụ nữ không có lễ phép cơ bản như em, cha mẹ em không dạy cho em hai chữ cám ơn chứ?”

Liên Trăn cảm thấy bất lực, mỏi mệt nói: “Thân tiên sinh, tôi rất cảm kích anh giúp tôi rất nhiều lần, thế nhưng thế giới của anh tôi không với cao nổi, tôi chỉ muốn cuộc sống đơn giản.” .

“Đơn giản?” Thân Mục Dã cười nhạo: “Em xác định cuộc sống bây giờ của em đơn giản sao, trời lạnh như vậy mà mặc ít quần áo xuất đầu lộ mặt đi bán thịt hay là bán sắc a, Lệ Đông Sâm kia mặc kệ em sao, chẳng phải em thích nhất là đi theo đằng sau mông người ta sao, người ta vẫy tay em đã hấp tấp chạy tới, xếp hàng chờ ngủ cũng không sao.”

Liên Trăn tức giận đến mức đưa tay đánh vào mặt anh.

“Đây là lần thứ hai em muốn đánh tôi.” Thân Mục Dã ngăn cô lại, hơi rượu âm trầm phả vào mặt cô: “Kiều Liên Trăn, tôi xem như đã hiểu rõ, đối tốt với loại phụ nữ như em còn không bằng đối tốt với con chó, chó còn gâu hai tiếng, còn em ngay cả gâu cũng sẽ không.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️