“Là người khác không biết trân trọng thôi.” Liên Trăn có chút đau lòng an ủi: “Na Na, mình tin sau này cậu sẽ gặp được người đàn ông thật sự thương cậu.”
“Nhưng người đó không phải Khâu Trì Bân, mình chỉ thích người đó, mình chỉ muốn ở bên anh ấy.” Diệp Điển Na ôm chai rượu khổ sở khóc lên.
Kỷ Hoa Phỉ và Liên Trăn bất đắc dĩ nhìn nhau một cái.
Ban đêm mười một giờ, hai người đưa say mèm Diệp Điển Na về nhà trọ, cô ấy ở một người, nhìn cô ấy ngủ, lúc này mới giúp cô ấy đóng cửa xuống dưới.
“Mình cảm thấy cậu vẫn nên quay về hỏi chồng cậu đi, Khâu Trì Bân là do anh ta giới thiệu, anh ta như này rốt cuộc là ý gì.” Giọng của Kỷ Hoa Phỉ có chút ảo não.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây