Buổi sáng khi tỉnh lại đã được anh dùng tình ý miên man dỗ dành, Liên Trăn đột nhiên an tâm, ngọt lịm được anh bế tắm rửa xong đi ra, đột nhiên nghĩ tới: “Thế nhưng em thấy dáng vẻ của Khương Thư Văn có chút giống Diệp Á Như thời cấp ba, em đã xem ảnh chụp trước kia của hai người rồi.”
“Đúng là hơi giống, có điều... bây giờ trong lòng anh chỉ tiểu yêu tinh là em thôi.” Thân Mục Dã cưng chiều ấn chóp mũi cô.
Liên Trăn tin, nắm chặt đầu ngón tay anh: “Mục Dã, em tin anh.”
Thân Mục Dã run lên, mỉm cười vỗ vỗ bờ mông cô: “Còn không dậy sẽ muộn đấy.”
“Rất muốn hôm nay không cần đi làm, một mực ở bên anh như này.” Liên Trăn ôm cổ anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây