Cô không khỏi cảm thấy khó chịu hơn lúc trước mấy phần, anh đột nhiên buông cô ra, đi đến bên sân khấu, chỉ vào một người đàn ông hơi thấp lạnh lùng nói: “Đưa điện thoại cho tôi.”
Người đàn ông quay người đẩy đám người ra muốn chạy trốn, anh bỗng nhiên nhảy xuống, một chân đạp vào lưng người đàn ông kia, mấy người bảo vệ đã bắt người đàn ông kia lại.
Thân Mục Dã lấy điện thoại từ trong túi quần anh ta ra, nhìn thấy ảnh chụp cặp chân dài của cô, càng quá đáng hơn là còn chụp cả trong váy cô, anh không khỏi bừng lửa giận, lạnh lùng xóa bỏ toàn bộ ảnh chụp, quay người nói với Đoạn Vũ Thao: “Vũ Thao, tôi thấy cậu nên huấn luyện thêm bảo vệ nơi này đi, xảy ra chuyện như vậy mà không có ai ngăn lại.”
“Cậu nói đúng, sau hôm nay tôi sẽ xử lý chuyện này.” Đoạn Vũ Thao nho nhã mỉm cười lướt qua mấy người giám đốc bên cạnh, khiến người ta nổi lên tia bất an.
Thân Mục Dã hừ lạnh, quay người muốn đi, đi mấy bước lại ngừng lại vừa đi vừa quay đầu, nhìn thấy người phụ nữ trên sân khấu đang dùng đôi mắt đen trắng rõ ràng ngập nước nhìn mình chăm chú, giày cao gót trên chân cô bị rơi đế, trên cánh tay, trên đầu gối còn bị xước da, bị gió lạnh thổi cóng đến mức run lẩy bẩy.
Anh không khỏi cảm thấy tức giận và bực bội, ra lệnh: “Gọi người dìu cô ấy đi xuống đi.”
Đoạn Vũ Thao lập tức vẫy tay về phía sau, quản lý Trần tự mình lên đỡ Liên Trăn đi đến phòng nghỉ nhân viên, Liên Trăn nghĩ sẽ bị cô ấy mắng một trận, không ngờ cô ấy lại còn tự mình bưng trà tới, lại lấy rượu sát trùng vết thương giúp cô, hầu như là hỏi han ân cần, làm cho cô thụ sủng nhược kinh.
“Quản lý Trần, hôm nay thật xin lỗi, tiền lương này tôi không cần nữa, tôi vẫn nên đi trước đây.” Liên Trăn xin lỗi nói.
“Đừng đừng đừng, cô làm rất tốt, tiền lương vẫn phải trả cho cô, về sau còn có thể định ra hợp đồng dài hạn, hoạt động thời gian dài ở công ty của chúng ta, một tháng kiếm lời ba bốn ngàn không là vấn đề.” Quản lý Trần hòa ái dễ gần giữ chặt cô nói: “Việc hôm nay là bảo vệ không để ý tốt, cho dù là cô gái nào cũng sẽ tức giận, không trách cô được.”
“Không cần, tôi cảm thấy tôi vẫn không thích hợp lắm với công việc này.” Liên Trăn không phải người ngu, đương nhiên cô nhìn ra người quản lý này là nể mặt Thân Mục Dã.
“Có thích hợp hay không cô cứ suy nghĩ cân nhắc đi, bây giờ tìm một công việc không dễ dàng, chẳng qua liên hoan người mẫu hôm nay cô nhất định phải tham gia.” Quản lý Trần cười nói: “Mọi người cùng nhau huấn luyện nhiều ngày như vậy, cũng nên ăn bữa cơm chia tay.”
Liên Trăn không thân quen lắm với những người mẫu kia, liên tục từ chối nhã nhặn, thế nhưng quản lý Trần cũng không đồng ý, nói đến phần sau sầm mặt lại, nói: “Cô không đi là không nể mặt tôi.”
Lúc này Liên Trăn mới hết cách, đành phải theo bọn họ, sau khi hoạt động kết thúc, cô và các người mẫu ngồi xe đi khách sạn gần đó ăn cơm, cũng may Thân Mục Dã và những quản lý cấp cao đều không ở đó, sau khi cơm nước xong lại bị quản lý Trần cưỡng ép kéo đi ca hát.
Phòng bao là phòng bao hào hoa, có thể ngồi hai mươi, ba mươi người, Liên Trăn yên tĩnh ngồi ở trong góc, quản lý Trần tới bảo cô đi ca hát, cô lắc đầu: “Tôi hát không tốt.”
“Không sao.” Quản lý Trần cười nói: “Tôi thấy cô khá hướng nội, thực ra nói chuyện làm quen nhiều với người khác cũng không có gì xấu, đi ra ngoài cũng có bạn bè để nhờ vả.”
Liên Trăn nhíu mày, thực ra cô cũng rất chán ghét bộ dáng của chính mình: “Đúng rồi, hôm nay người giúp tôi trên sân khấu chính là người đầu tư quảng trường Hạ Bách sao?”
“Cô nói Thân thiếu à, không phải.” Quản lý Trần cười một tiếng: “Anh ấy là bạn tốt của Đoàn tổng chúng tôi, chủ tịch Đoàn đã từng là phó tổng tập đoàn Khang Hiền, về sau dựa vào Thân gia làm giàu, cho nên quan hệ hai nhà đặc biệt tốt, lần này Thân thiếu lấy thân phận khách quý đặc biệt đến.”
“Ừm.” Liên Trăn đáp, đúng lúc này, cửa phòng bao đột nhiên bị đẩy ra, mấy vị quản lý cấp cao và khách quý đặc biệt đi vào, đi ở phía sau chính là Đoạn Vũ Thao và Thân Mục Dã.