Lúc này cô mới nhận ra, quả nhiên anh cực kỳ được phụ nữ hoan nghênh.
“Vị này chẳng phải. . . khách quý biểu diễn tối qua sao?” Một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi ôn nhã hơi kinh ngạc nhận ra Liên Trăn trước.
“Đài trưởng Giang tinh mắt quá, đây là vợ tôi Kiều Liên Trăn, cô ấy là người của đoàn kịch Kim Lan, hồi trước được mời tham gia tiết mục giải trí bên đó.” Thân Mục Dã cười nói với Liên Trăn: “Vị này chính là đài trưởng đài truyền hình chỗ chúng ta.”
“Đài trưởng Giang, chào ông.” Liên Trăn bắt tay với ông ấy, đài trưởng Giang hết sức giật mình cười nói: “Tôi có xem màn biểu diễn tối qua, trong mấy người các cô có cô biểu diễn tốt nhất, vốn nghĩ có cơ hội cũng mời cô tới đài chúng tôi quay tiết mục, không ngờ lại gặp được cô ở đây, thật đúng là duyên phận mà, vừa khéo đài chúng tôi sắp có chương trình mới, không biết có vinh hạnh có thể mời được Thân phu nhân hay không.”
Để một đài trưởng nói chuyện như vậy, Liên Trăn cũng thụ sủng nhược kinh, cô biết tất cả cũng là nhờ nguyên nhân Thân Mục Dã, nếu không cho dù cô có múa tốt, cũng là cô phải nhìn sắc mặt của đài trưởng: “Thật sự vô cùng xin lỗi, tôi đã đồng ý tham gia tháng sau bên đài truyền hình Hàng Châu mất rồi, có lẽ không có thời gian.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây