Lúc đến quảng trường Đan Bình, chính giữa dựng đài triển lãm cá nhân, năm sáu người tình nguyện đang tập trung lại, ngay cả đài truyền hình cũng có người đang quay chụp, người quyên tiền rộn rộn ràng ràng có không ít, trong đó không thiếu trẻ con và người già.
“Oa, nhiều người như vậy, ai là hồ ly tinh đó vậy.” Kỷ Hoa Phỉ nhón chân lên nhìn trước mặt.
“Đi quyên tiền xem sao đi.” Liên Trăn kéo cô ấy chen lên phía trước, đang muốn nhìn mấy mặt người tình nguyện, đột nhiên trên màn hình lớn đột nhiên chiếu video học sinh nghèo vượt khó và người tàn tật, một người phụ nữ mặc quần dài xanh da trời và áo tình nguyện màu trắng cầm mic đi đến trước bục, dùng giọng nói êm tai đả động lòng người nói: “Các vị bạn bè khách quý, hoạt động từ thiện hữu ái lần này của chúng ta chủ yếu do hội ngân sách tập đoàn Khang Hiền đầu tư, cho đến bây giờ, hội ngân sách chúng tôi đã quyên góp được hơn 60 triệu trợ giúp 2234 học sinh nghèo khó và 1851 trẻ em và người già bị bệnh nặng không có tiền mua thuốc chữa bệnh, nhưng vẫn còn có hàng ngàn trẻ em nghèo khó và người già đang sống trong khốn cảnh, bọn họ có người từ khi sinh ra đã bị bệnh máu trắng, thiểu năng bẩm sinh, bị bệnh tim. . ..”
Người phụ nữ đó nói vô cùng xúc động, Liên Trăn thấy khuôn mặt cô ấy thì ngây ngẩn cả người, gương mặt đó có chút quen thuộc, cực kỳ giống lần đầu tiên gặp mặt Diệp Á Như, cô ta lấy ảnh chụp thời cấp ba của cô ta và Thân Mục Dã ra, trong tấm ảnh Diệp Á Như có chút tương tự cô gái trên sân khấu, mặt hạnh nhân, phía dưới nhọn, mái tóc đen nhánh, có một ý vị đáng yêu đơn thuần.
Cô đứng nguyên tại chỗ, trực giác nói cho cô người phụ nữ này chắc hẳn là người phụ nữ gần gũi với Thân Mục Dã gần đây, trên thế giới này nhiều phụ nữ xinh đẹp lắm, song người có thể khiến anh có phần quan tâm không nhiều, chỉ bởi vì người này rất giống thời điểm Diệp Á Như lúc trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây