Cơ Trưởng Vẫn Khỏe Chứ!

Chương 33: Xấu mặt

Chương Trước Chương Tiếp

Trong lòng Liên Trăn sững sờ, lên tiếng hỏi: “Tổng giám đốc Hạ Bách họ gì?”

“Họ Đoàn.”, Phùng Di Đình liếc nhìn cô: “Thế nào, ngay cả điều này cũng không biết, còn dự định câu người ta sao.”

Liên Trăn cắn môi không nói, lười nhác tranh cãi với cô ta.

“Giả vờ thanh cao làm gì.” Phùng Di Đình cười nhạo, đúng lúc quản lý Trần đi vào thông báo bọn họ có thể chuẩn bị ra ngoài.

Ngoài sân khấu rộng cũng không có nhiều người, lúc Liên Trăn chờ ở phía sau, liền nghe thấy có người mẫu kích động thảo luận: “Trời ạ, tôi nhìn thấy một khách quý rất đẹp, thực sự quá tuấn tú, còn đẹp trai hơn Kim Thành Vũ.”

Liên Trăn nghe thấy thì buồn cười, còn có người đàn ông đẹp trai hơn Kim Thành Vũ sao, chẳng biết tại sao trong đầu vô thức hiện lên hình bóng Thân Mục Dã, nói đến đẹp trai, người đó đúng là rất đẹp trai, chỉ là tính cách quá kém.

“Liên Trăn, đến tổ các cô đó.” Quản lý Trần ra hiệu với cô, cô thở sâu đi lên sân khấu, có bảy tám người ngồi ở hàng đầu tiên dưới sân khấu, bên trong có một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo khoác màu nâu tựa vào thành ghế, chân trái vắt lên đùi phải, một cái tay khác hững hờ chống cằm, ánh sáng phác hoạ ra khuôn mặt người đàn ông quá đẹp trai.

Liên Trăn chỉ nghe đại não “ầm” một tiếng, thiếu chút nữa có loại xúc động chạy trối chết.

Tại sao lại là anh ấy.

Từ sau ngày Tôn Nhất Dương bị bắt, cô gửi nhắn hỏi anh, anh cũng không trả lời, rốt cuộc không có gọi điện thoại cho cô, cô đoán người kiêu ngạo như anh tất nhiên là vì hôm đó cô đột nhiên rời đi khiến anh bị nhục nhã, đúng lúc cô cũng vui vẻ được giải thoát.

Thật không ngờ không đến nửa tháng lại gặp được anh ở chỗ này.

Ánh mắt của anh lạnh nhạt lướt qua người cô, giống như một người xa lạ, lúc này Liên Trăn mới thở phào, đi về phía trước sân khấu.

Vóc dáng cô không cao không thấp, nhưng bởi vì lúc trước gia giáo vô cùng tốt, đi giày cao gót mùa hè trình diễn còn có khí chất hơn người mẫu chuyên nghiệp, nhất là khi cô mặc váy bó màu đen của Chanel, phác hoạ ra đường cong hoàn mỹ của cơ thể cô, ánh mắt khán giả hai bên và sau lưng đều không thể dời khỏi người cô.

“Mục Dã, vừa rồi cậu còn cười nhạo người mẫu chúng tôi mà, người này thế nào?” Đoạn Vũ Thao nghiêng đầu, nhìn thấy người đàn ông ngồi ở bên cạnh dùng đôi mắt đen nhánh chăm chú nhìn bóng lưng người mẫu, anh ta bật cười, đẩy người anh: “Coi trọng à?”

“Loại phụ nữ này tôi gặp nhiều rồi.” Thân Mục Dã xoay cổ hơi cứng ngắc, uống chén trà nóng trên bàn: “Ngoại trừ chút nhan sắc thì không có gì đặc biệt.”

“Cậu không coi trọng, e là người khác coi trọng.” Đoạn Vũ Thao ngó ngó mấy người khách quý bên cạnh, trong lòng Thân Mục Dã lạnh lùng bật cười, cô vốn là người dễ dàng quyến rũ người khác, anh là người hiểu rõ hơn ai khác.

Trên sân khấu, Liên Trăn đi xuống, lần này lấy tốc độ nhanh nhất lại thay một bộ váy màu đỏ dài đến gối, gió rét thổi tới, thân thể cô lạnh phát run, cắn răng chống đỡ đi lên sân khấu, khán giả ngồi kín hai bên sân khấu không ngừng cầm điện thoại chụp cô, còn có mấy người đàn ông chen lên trước sân khấu, khom người dùng điện thoại chụp chân dài của cô, cô thực sự có chút không chịu được, nhưng nghĩ đến hai trăm tệ thì lại nhịn xuống, nhưng lúc cô đi đến trước sân khấu vừa quay người, nhìn thấy sau lưng có người đàn ông lại cầm điện thoại chụp dưới váy cô.

Cô kêu lên sợ hãi, vô thức tránh sang bên cạnh, giày cao gót không vừa chân khiến cô bỗng nhiên lảo đảo té ngã trên sân khấu.

Khán giả xung quanh xôn xao, quản lý Trần cả giận nói: “Thất thần làm gì, mau đứng lên đi.”

Liên Trăn uất ức cắn môi, đang muốn đứng lên, tầm mắt đột nhiên xuất hiện một đôi giày da màu đen, cô còn chưa kịp phản ứng, một cánh tay có lực liền kéo cô lên, theo sát là một mùi hương hoa cam quen thuộc tiến vào bên trong hơi thở, cô thất thố ngẩng đầu, hai mắt ngập nước ngơ ngác nhìn khuôn mặt lạnh lùng anh tuấn của Thân Mục Dã, anh ở trên cao nhìn xuống cô, hai mắt thâm trầm lóe lên tia mỉa mai nhàn nhạt.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️