“Được đấy, xem như tôi đã nhìn ra, bảo sao tối nay cậu vô duyên vô cớ muốn đánh bài cùng bọn họ, cậu có ý đồ muốn chơi mấy người bọn họ đúng không.” Đoàn Vũ Thao tức giận: “khi bọn họ rời đi, sắc mặt ai cũng bị tức giận không nhẹ, trong lòng sợ là kết thù oán với cậu rồi.”
“Tùy họ thôi.” Thân Mục Dã khẩu khí mỉa mai.
Liên Trăn nhìn ngũ quan anh được ánh đèn nê ông ngoài cửa sổ lướt qua có chút âm lãnh, chờ anh nói chuyện điện thoại xong, cô mới nhẹ nhàng nắm chặt tay trái anh: “Sao vậy, đột nhiên tâm tình không tốt à?”
“Không có gì.” Thân Mục Dã cất điện thoại di động tốt.
Liên Trăn bĩu môi: “Tuyền Tuyền lại túm dây chuyền của em chơi đùa, anh bế giúp em đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây