Liên Trăn ngượng ngùng cười cười, cũng may Đổng Lan và Vu Tùng bên cạnh đang hàn huyên, cô lấy điện thoại di động ra khỏi túi xách, không có cuộc gọi nhỡ và tin nhắn nào, có chút mất mác cầm điện thoại di động đi ra khỏi phòng bao gọi điện thoại cho bà cụ: “Bà nội, Tuyền Tuyền chưa ngủ sao ạ?”
“Vẫn chưa đâu.” bà cụ đưa điện thoại di động đến bên miệng Tuyền Tuyền, dỗ dành nói: “Tuyền Tuyền, mẹ con gọi con đấy.”
“Tuyền Tuyền....” Liên Trăn vui mừng, vội nói: “nhớ mẹ không?”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói ú ớ của Tuyền Tuyền: “Mẹ... Mẹ....”
Âm thanh mềm nhũn đó khiến Liên Trăn ngọt đến tận tim, thật hận không thể chắp cánh lập tức trở về bên cạnh con trai: “Tuyền Tuyền, ngày mai hoặc là ngày kia mẹ sẽ trở lại, đúng rồi, cha con đâu, cha con có về không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây