Liên Trăn cúi đầu nhìn rổ hoa quả, lấy một quả, bóc vỏ, đưa cho anh, Thân Mục Dã dập điếu thuốc, ăn say sưa ngon lành.
Liên Trăn không đi bệnh viện nữa, ngược lại là ba ngày sau, Thẩm Tử An không biết hỏi được số điện thoại của cô từ chỗ nào, tự mình gọi cho cô.
“Thẩm sư huynh, anh tìm tôi có chuyện gì không?” Liên Trăn có chút ngoài ý muốn.
“Tôi muốn nhờ cô một chuyện.” giọng của Thẩm Tử An rất nặng nề: “Khuyên nhủ Đông Sâm, để cậu ta đi Bắc Kinh chữa chân được không, người nhà của cậu ta đã khuyên cậu ta rất nhiều lần, cậu ta cũng không bằng lòng đi, tôi và mẹ cậu ta đều biết cậu ta là vì công ty, hiện tại toàn bộ Lệ thị và Trinh Thượng đang trong thời kỳ phát triển, cậu ta lo lắng nhất là một khi cậu ta rời đi, Lệ Đông Đình sẽ nhân cơ hội cướp đi quyền lực, thế nhưng nếu như cậu ta không đi, bỏ lỡ thời kì chữa trị tốt nhất , cậu ta sẽ què cả đời.”
Liên Trăn nghe xong, đôi mày phức tạp chau lại: “Thẩm sư huynh, tôi không rõ chẳng lẽ công ty còn không quan trọng bằng chân của mình sao.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây