“Gần đây mỗi lúc trời tối... Đều làm rất nhiều lần... chân em thật đau, ban ngày không còn sức mà múa nữa.” Liên Trăn chật vật mở miệng: “Hôm nay còn bị đoàn trưởng nói.”
Thân Mục Dã bị âm thanh nũng nịu của cô làm cho trong lòng ngứa, cong khóe môi nói: “Em hôn anh anh sẽ đồng ý với em.”
Nói xong, anh nghiêng đầu đến, Liên Trăn mổ hai lần lên môi anh, môi anh rất mỏng, có vị rượu khiến người ta mê muội, trước kia cô sẽ còn thẹn thùng, hiện tại không còn , hôn anh là chuyện tự nhiên nhất, tốt đẹp nhất toàn thế giới.
Rời môi, hai người ngẩng đầu một cái, đã nhìn thấy phía trước có thân hình màu đen anh tuấn đứng đấy.
Đôi mắt đen nhánh của Lệ Đông Sâm nhìn hết tất cả, nếu như không phải vừa rồi ngồi ở nhà Thân Vĩnh Kiến một hồi, chuẩn bị rời đi, anh ta sẽ không thấy cảnh này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây