Hơn hai mươi phút sau, Khâu Trì Bân đã chạy tới, Liên Trăn đưa vợt cho Trì Bân, mình và Kỷ Hoa Phỉ ở bên cạnh nói chuyện phiếm: “Không biết vì sao, mình có chút lo lắng cho Na Na.”
“Cậu lo lắng về con người của Khâu Trì Bân à?”
“Không phải, người khác thì sao cũng được, chỉ là có phải hai người đó phát triển quá nhanh hay không?” Liên Trăn nhíu mày.
“Hai người người ta là vừa gặp đã yêu được không.” Kỷ Hoa Phỉ nở nụ cười khanh khách: “Trong biển người mênh mông, xác suất cậu muốn gặp được người vừa thấy đã yêu thật sự rất thấp, lại nói, tư tưởng của cậu có chút bảo thủ, ngẫm lại cậu và Thân Mục Dã, không có ai nhanh hơn các cậu đâu.”
Liên Trăn ngẫm lại cũng đúng, vừa khéo lúc này Thân Mục Dã gọi điện thoại cho cô: “Bốn mươi phút sau anh tới đón em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây