Thân Mục Dã xuyên qua vườn hoa, đã nhìn thấy Liên Trăn dựa vào cửa, màu chau lại, như đang thất thần.
“Chờ anh ở đây à?” khóe môi Thân Mục Dã nhếch lên độ cong mê người, tay đặt lên mông cô, nhéo một cái: “Có nhớ anh không?”
Liên Trăn nhìn dáng vẻ không đứng đắn này của anh, đỏ mặt lên, cũng nhẹ nhàng thở ra, đẩy tay anh ra: “Sẽ có người nhìn thấy đấy.”
“Vậy có liên quan gì, anh đâu có sờ....” anh híp mắt mắt nhìn vào ngực cô.
Liên Trăn trừng mắt với anh, đi vào trong sảnh: “làm xong cơm trứng chiên rồi, anh mau đi ăn đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây