“Thì ra là con cháu của Thân gia, đều là người quen cả.” dù sao Lệ Khải Nguyên và Hứa Quang Minh cũng là nhân vật thương trường thế hệ trước, sắc mặt có chút biến đổi, khuôn mặt Lệ Khải Nguyên tươi cười hiền hoà giới thiệu: “Khả năng cậu không biết tôi, có điều tôi và cha cậu cũng có chút quan hệ, khi còn bé còn từng gặp cậu đấy, khi đó mẹ cậu bế cậu, chỉ lớn chút xíu, không ngờ một cái chớp mắt đã lớn như vậy.”
“Đừng, tôi là người tùy tiện, không quen mấy người đâu.” Thân Mục Dã nhếch môi mỏng cười mỉa mai.
Đặng Ngọc Đồng hoảng lên, dù có ngu ngốc cũng biết vừa rồi trong lúc vô tình mình đã đắc tội với một người có thân phận hiển hách, vội vàng cười làm lành nói: “Là hiểu lầm thôi, vừa rồi tôi cũng không nhìn rõ lắm.”
Trưởng phòng bên cạnh cũng sợ hai người ầm ĩ, giải thích nói: “Đại thiếu, vị này là chủ tịch Lệ của Lệ thị và chủ tịch Hứa của Hứa thị, đây đều là người nhà của bọn họ.”
“Ông nói chuyện này với tôi để làm gì, ông không phải không rõ ràng trước giờ bản thiếu mặc kệ chuyện trên thương trường.” Thân Mục Dã hững hờ kéo Liên Trăn cứng ngắc đi vào, tiện tay kéo một chiếc ghế trông ra ngồi xuống, cưỡng ép kéo cô ngồi xuống: “Có điều nghe giọng điệu cũng có vẻ có chút quen biết với cha tôi, tối nay tôi sẽ bao hết chi phí của bọn họ, bảo bọn họ đổi sang phòng Thủy Vân đi, muốn tiêu bao nhiêu cũng được.”
Mắt anh không nhìn những người khác trên bàn, trong cả căn phòng gần như ngoại trừ anh và Đường Vũ La ra, sắc mặt của những người khác đều biến đổi, Lệ Khải Nguyên và Hứa Quang Minh lần đầu bị một tên tiểu bối khinh thường như thế, sắc mặt xanh xám, lại không tiện phát tác: “Không cần phải vậy đâu, đã là người quen, mọi người ngồi cùng nhau tâm sự cũng tốt, tôi thấy tuổi của Thân thiếu cũng tầm tuổi Đông Sâm nhà tôi....”
“Bác trai này nói rất đúng.” Thân Mục Dã vẫn không nhìn ông ấy như cũ, chỉ chuyên chú nhìn Liên Trăn, nhếch môi nói: “Có điều bây giờ tôi chỉ muốn chuyên tâm lấy lòng bạn gái tôi, không có tâm tình gì để xã giao, nếu ông thật sự có chút quan hệ với cha tôi, thì hãy thành toàn cho tôi đi.”
“Đại thiếu đối xử với bạn gái thật không tệ.” lần này người nói chuyện chính là Lệ Đông Sâm, trong giọng nói trầm thấp xen lẫn mấy phần âm trầm lạnh lẽo: “Có điều tôi thấy bạn gái bên cạnh anh hình như vẻ mặt tràn đầy vẻ không tình nguyện.”
“Ý của anh là tôi đang ép buộc cô ấy à?” Thân Mục Dã cười, cười rất nhạt.
Trong phòng bao, bầu không khí tự dưng căng thẳng khiến người ta không thở nổi, nhất là Liên Trăn, đầu sắp cúi thấp đến trên mặt bàn, không dám thở mạnh.
Lệ Khải Nguyên âm thầm cảnh cáo con trai, cười gượng nói: “Đại thiếu đừng để ý, Đông Sâm không có ý đó....”
“Quên đi.” Thân Mục Dã cũng không cho ông ta cơ hội giải thích, trên trán nhíu lại thành đường cong khinh miệt: “Dù sao mẹ nào con nấy, chủ tịch Lệ trở về nên dạy dỗ lại con mình cho tốt, phải biết trên mảnh đất này không phải có danh có tiền là đủ đâu, cần phải dạy sao cho thành quý tộc, giáo dưỡng và phong độ vẫn rất quan trọng, có điều nói đến một điểm này, một nhà chủ tịch Hứa mạnh hơn nhiều.”
Sau khi anh nói xong, mỉm cười nhìn về phía Hứa Quang Minh, làm đối phương cười cũng không được, không cười cũng không được, cực kỳ xấu hổ, cũng may Hứa phu nhân phản ứng nhanh, vội nói: “Tôi thấy hay là chúng ta đổi phòng đi, thật ra ăn cơm ở đâu cũng như nhau mà.”
“Nhìn đi, Hứa phu nhân quả nhiên là khí chất khác biệt.” mặt Thân Mục Dã lộ vẻ khen ngợi.
Lệ Đông Sâm mím khóe môi cười lạnh, đứng dậy nhanh chân đi ra khỏi phòng bao, Lệ Khải Nguyên đè nén cơn giận mỉm cười lên tiếng chào hỏi Thân Mục Dã, một đám người mau chóng rời đi.
Khi rời đi còn nghe thấy Thân Mục Dã nói với quản lý Liêu: “Mở cửa sổ ra hít thở không khí, mùi nước hoa khó ngửi chết.”
Đặng Ngọc Đồng tức giận đến nỗi khuôn mặt run rẩy: “Nghe cậu ta nói kìa, đúng là khách sạn rách, không ăn, sau này cũng không tới nữa.”
“Bà ngậm miệng đi.” Lệ Khải Nguyên cảnh cáo trừng mắt với bà ta: “Nếu không phải hai mẹ con bà hô to gọi nhỏ đắc tội với cậu ta, đã không trở thành huyên náo không còn mặt mũi như thế, Thân gia có thân phận gì hai mẹ con bà còn không biết sao, cứ ví như Đoàn gia mà nói, tùy tiện dính chút ánh sáng của Thân gia, tài sản cũng đã vài tỷ, huống chi cậu ta là Thân Mục Dã, tương lai toàn bộ Thân gia đều là của cậu ta, Lệ gia chúng ta dù có cố gắng cả một đời cũng chưa chắc theo kịp người ta đâu.”