Thân Mục Dã nhíu mày, nhìn chằm chằm tấm thư mời, người không lay chuyển: “Chú ba, cháu mới đi công tác về hôm qua, mấy tuần lễ qua cháu đều phải đi công tác…”
“Chú biết, nhưng chỗ này không phải ai cũng có thể đến được.” Thân Ngọc Minh thản nhiên nói: “Hơn nữa, chú và chú hai cháu không thể tách ra. Nhân viên tiếp thị TV thông minh mới cũng rất được việc. Hãy cử tuyển them vài người đi với cháu”.
“Được không?” Thân Mục Dã ngã người vào chiếc ghế sofa bực tức, hai tay chấp trước ngực ánh mắt dần lơ đãng hờ hững: “Nhưng cháu lại cảm thấy chú ba đang che giấu điều gì?”
Thân Ngọc Minh chỉnh lại cà vạt trước ngực: “Cháu là cháu của chú, chú đương nhiên có lo nghĩ. Lần này là cơ hội học hỏi kinh nghiệm tốt. Quen biết thêm nhiều quan chức cũng có lợi cho tương lai của cháu.”
“Có gì khác nữa không?” Ánh mắt Thân Mục Dã ánh lên tia nhìn khích bác. Anh không muốn nói ra mấy lời khiến mọi người đều khó xử, nhưng cũng không thể thay đổi tình hình, nói không chừng cái sừng kia đã được cắm trên đầu anh từ lâu rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây