Thân Mục Dã nhớ lại, đó là ngày anh trở về từ Bắc Kinh, anh đến nhà hát đón cô, khi trở về nhà lại cùng nhau lăn lộn trên giường tới mức không biết thời gian, sau đó anh mệt mỏi ngủ mất, đúng là nửa đêm khi anh tỉnh lại có thấy cô đang tắm, chẳng lẽ trước đó cô đã ra ngoài.
Cô và Thân Ngọc Minh có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó, bởi hành động sau đó của cô rất khác lạ, bất ngờ chủ động với anh, chỉ là lúc đó anh quá mệt mỏi, không suy nghĩ quá nhiều, dần dần cũng quên mất.
Thân Mục Dã nắm chặt, chỉ vào thím Hồ và cháu họ của dí Tố: “Chuyện này trừ hai người ra còn ai biết nữa.”
“Tôi chưa... chưa nói với ai hết” thím Hồ lắc đầu thật mạnh: “Tôi biết chuyện này liên quan đến mặt mũi của Thân gia nên không dám nói với ai, thật sự do tối nay không chịu được nữa nên mới nói với Vương Phương.”
Thân Mục Dã u ám gật đầu: “Không được nói với bất kỳ ai khác, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì đừng mong xuất hiện ở Thân gia nữa, còn nếu biết điều làm việc, sẽ không bạc đãi hai người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây